"Không có gì, chỉ ra ngoài dạo chút thôi." Liên Mộ đáp, "Lúc đó thấy không có ngươi nên cũng chẳng gọi."
Hứa Hàm Tinh im bặt, không nói thêm gì. Có những lúc hắn chẳng theo kịp nhịp “hâm dở” của Liên Mộ, nói nhiều kiểu gì cũng dễ hớ.
Bách Lí Khuyết nhìn hai người họ chằm chằm một hồi, như đang suy nghĩ điều gì, sau cùng mới chịu buông tha.
"Nhưng các ngươi làm sao ra ngoài được? Kết giới của Thanh Huyền Tông đâu dễ vượt qua. Ngay cả ta cũng không thể qua mặt các tôn trưởng để lén mở ra được. Một kiếm tu, một khí sư, càng không thể có cửa.”
Bách Lí Khuyết xưa giờ nhạy bén, không phải hạng dễ bị qua mặt. Hắn tiếp tục: “Hứa Hàm Tinh người đầy mùi bùn đất, nhất định từng lăn lộn dưới đất. Còn ngươi, Liên Mộ, trên người chẳng có mùi rượu nào cả.”
Liên Mộ nhún vai: “Ra ngoài ăn chút cơm thôi, không uống rượu. Vừa rồi tiện miệng bịa đại một câu với tôn trưởng.”
“Ngươi đã có thể bịa lý do gạt tôn trưởng, cũng hoàn toàn có thể bịa lý do gạt ta.” Bách Lí Khuyết liếc nàng một cái, ánh mắt sâu xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT