Chúc Thanh Từ mỉm cười: “Giờ chắc Tri Tri cũng tỉnh rồi. Cháu đi gõ cửa thử, nhưng chưa chắc Tri Tri sẽ ra đâu.”
Bà vốn thính tai, nghe rõ tiếng Lâm Tri Lễ mở tủ lấy quần áo. Nhìn dáng vẻ thằng bé đẹp trai này không có ý xấu, nên để cậu tự thử xem.
Rốt cuộc cậu nhìn thấy Tri Tri lúc nào mà nhất quyết phải đến tận cửa rủ Tri Tri cùng chơi?
“Tại hạ…” Lại bị ông ngoại gõ thêm một cái, Diệp Sơ Dương vừa ấm ức vừa ôm đầu: “Con… con quen Tri Tri, con sẽ đi thử xem sao?”
Chúc Thanh Từ vốn không biết dạo này đã xảy ra chuyện gì, phản ứng đầu tiên tất nhiên là không thể nào. Tri Tri sao có thể mở cửa cho người lạ chứ… À không, dù thật sự đã từng gặp và biết cậu ta, thì khả năng mở cửa cũng gần như không có… đúng không?
Nhưng rồi, khi Chúc Thanh Từ tận mắt thấy Lâm Tri Lễ mở cửa, trên tay bà còn chưa kịp cầm vững tách cà phê. “Bang” một tiếng, cà phê rơi thẳng xuống đất.
“Tri Tri, tại hạ tới tìm cô chơi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play