Lễ Hội Đuốc kết thúc, Lâm Tri Lễ tháo hết đồ trang trí trên tóc mất một lúc lâu, ngủ một mạch đến tận chiều hôm sau mới dậy.
Nhạc Nguyệt tới gõ cửa, nói: “Ngày mai sáng sớm có thuyền ra biển, Tri Tri muốn đi không? Có thể bắt cá, bên kia trên đảo cũng đẹp lắm.”
“Được, tớ đi!”
Nhạc Nguyệt cầm điện thoại ra, mở ảnh chụp chiếc thuyền đưa cho Lâm Tri Lễ xem: “Tri Tri, mai cậu cứ lên chiếc thuyền này nhé. Tớ đã nói với dì Thanh Thanh rồi, dì sẽ trông nom cậu. Con thuyền trông thế này, cậu có quên cũng không sao, vì bến đó chỉ có đúng một chiếc. Mai mình với anh trai phải sang thôn bên cạnh nhập hàng, cậu đi một mình được chứ?”
Lâm Tri Lễ nghiêm túc ghi nhớ dáng vẻ con thuyền, mỉm cười gật đầu: “Được chứ, mình đâu phải trẻ con, hơn hai mươi tuổi rồi, có gì mà không làm được.”
Hôm sau sáng sớm, Lâm Tri Lễ dậy sớm ra bến thuyền, tìm được một chiếc thuyền.
Thuyền không quá lớn, nhưng cũng không nhỏ, nhìn giống y như trong ảnh, chỉ là trông rất mới. Quan trọng nhất, ở đây đúng là chỉ có mỗi chiếc này, chắc chắn cô không đi nhầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT