Nói xong, Lâm Tri Lễ lập tức muốn bỏ chạy, nhưng bị Tống Duẫn Bạch túm lại. Cậu hoảng loạn, vội vàng lắp bắp: “Đừng đi… Chị, em có thể giải thích… Em thật sự có thể giải thích…”
“Tôi không muốn nghe, Tống Duẫn Bạch, các người định cùng lừa tôi đến khi nào, muốn tôi làm vợ chung của hai người sao?”
Lâm Tri Lễ thống khổ lên tiếng, nước mắt từng giọt lớn lăn xuống, trông chẳng khác gì một con thỏ trắng nhỏ bị thương và bất lực, khiến tim Tống Duẫn Bạch càng siết chặt.
Tống Duẫn Bạch vốn đã có phần bị tình yêu làm trí thông minh off, trước đây Lâm Tri Lễ chỉ nói không thích tôm hùm đất cậu cũng chưa từng nghi ngờ, huống chi là bây giờ.
Hiện tại, cậu chỉ cảm thấy trong lòng đau đớn vô cùng, như bị dao cắt từng nhát. Mắt cậu cũng đau xót, nhưng lúc này không phải lúc diễn kịch, cậu căn bản không khóc nổi, chỉ có thể lẩm bẩm giải thích: “Không. Em không có nghĩ như vậy. Chị, chị tin em được không… Em xin chị…”
“Cậu bảo tôi làm sao tin cậu?” Lâm Tri Lễ nghẹn ngào nói: “Nhiều năm như vậy tình cảm của các ngươi, tôi là cái gì chứ. Tống Duẫn Bạch, đừng giả mù sa mưa nữa. Tôi đều nhìn thấy. Cậu còn muốn diễn tiếp sao?”
Đây vốn là cuốn nhật ký giả vờ, nhưng văn từ lại lộ ra vẻ bi thương thấm đẫm thời gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play