Đêm nay, An Ngưng gần như khóc khô nước mắt, nhưng cũng không đổi lấy được chút thương xót nào từ Thẩm Tây Trạch.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, 007 áy náy nói: "Thực xin lỗi, Ký chủ, chỉ khi nào liên quan đến nhiệm vụ tôi mới có thể rút ý thức của cô ra."
Chuyện xảy ra tối qua hoàn toàn vượt quá dự đoán của hệ thống. 007 vô cùng áy náy: "Đều do tôi, tôi quá vô dụng."
Bây giờ nói gì cũng vô ích, hơn nữa An Ngưng cũng không trách nó. Nếu muốn trách, chỉ có thể trách cái tên Thẩm Tây Trạch đáng ghét kia, đột nhiên nổi điên, thật sự không phải người!
Nghĩ theo hướng tích cực, tối qua cô cũng đã "sảng khoái" rồi.
Nằm trên giường một lúc, An Ngưng khó khăn đứng dậy. Nghe thấy tiếng động, có người từ ngoài cửa bước vào.
An Ngưng nhìn thấy Thẩm Tây Trạch liền tức giận, một tay ném chiếc gối đầu qua đánh anh: "Thẩm Tây Trạch, đồ khốn!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT