Trong hộp thư của Lục Ngọc là một bức ảnh do Trần Tử Hàn gửi tới, kèm theo dòng chữ: "Đây là con của Hạ Nhan, bạn học của em gái tôi ở Tây Thành. Chị xem có đáng yêu không? Đừng hỏi tôi lấy ảnh từ đâu nhé, dĩ nhiên là em gái tôi gửi rồi. Nó bảo nó cũng muốn có một đứa bé dễ thương như vậy, bạn học của nó đã sinh đứa thứ hai rồi mà nó vẫn còn là một con cẩu độc thân."
Bức ảnh vô cùng rõ nét, gương mặt nhỏ nhắn ấy lại quá đỗi quen thuộc. Trái tim Lục Ngọc vừa mừng như điên, lại vừa đau quặn thắt.
Đây là con của cô, là con của cô và Tần Thiếu Khanh. Bọn họ quả nhiên đã giấu đứa bé đi. Nhưng nhìn dáng vẻ của con, có vẻ như đứa bé không hề bị tổn thương chút nào. Người phụ nữ có nụ cười rạng rỡ như hoa kia đang nhìn con với ánh mắt tràn ngập hạnh phúc và vui mừng.
Trong lòng Lục Ngọc vô cùng biết ơn Trần Tử Hàn. Anh ta đang âm thầm giúp cô tìm lại con, giúp cô hoàn thành tâm nguyện làm mẹ.
Lục Ngọc từng có thời gian ở Tây Thành, nhưng từ khi rời đi, cô rất ít khi quan tâm đến mọi chuyện ở đó. Sau khi nhìn thấy bức ảnh, cô bắt đầu tìm hiểu mọi thông tin về Tây Thành, trong lòng chỉ muốn lập tức đến đó để được nhìn thấy con mình.
Dù lòng như lửa đốt, nhưng Lục Ngọc vẫn giữ vẻ bình tĩnh. Cô cần tìm hiểu rõ ràng xem làm thế nào con cô lại đến được tay của Hạ Nhan ở Tây Thành.
Mấy ngày nay, cô thường xuyên gọi điện nói chuyện với mẹ mình, bà Thái Thiếu Phân, thỉnh thoảng hỏi về tình hình ở Tây Thành, từ kinh tế, dân sinh cho đến nhân sự hiện tại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play