Lúc Trần Tử Hàn từ thư phòng bước ra, Lục Ngọc đã biến mất.
Trần Tử Hàn nhìn ly rượu vỡ tan trên sàn, ngẩng đầu trông ra màn đêm đen kịt bên ngoài, rồi quay người ngồi xuống bàn ăn, cầm ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Sau khi dọn dẹp đồ ăn thừa trên bàn, cô lại ngồi trước máy tính. Đã lâu không gặp các con, cô nhớ chúng vô cùng. Thời gian qua vì lý do an toàn nên họ không liên lạc. Bây giờ Tần gia và Cốc gia đang đặt kỳ vọng vào cô, cũng đã tin tưởng cô hơn. Trần Tử Hàn thực sự muốn trò chuyện với các con.
Cô mở lại máy tính, vào kênh riêng của họ, kết nối với Trần Ngu và Lạc Nghiên, nhưng cả hai đều không trực tuyến. Trần Tử Hàn thở dài, chắc bọn trẻ đang đi học, không biết hai nhóc có ổn không?
Cô để lại tin nhắn: "Đô Đô, Đoàn Đoàn, gần đây thế nào? Mọi chuyện ổn chứ? Nhớ các con!" Vừa định gửi đi thì có tiếng gõ cửa.
Trần Tử Hàn nhíu mày, hôm nay là ngày gì vậy? Muộn thế này rồi, chẳng lẽ Lục Ngọc lại quay lại?
Cô nhanh chóng tắt máy, thay đồ ngủ rồi đi ra cửa:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT