Hàn Bá An tóm được Lý Trường Khanh, đưa anh ta và Cung Dương về khách sạn rồi bắt đầu dạy dỗ:
"Lý Trường Khanh, lá gan to rồi phải không? Dám cho tôi leo cây, chạy đến quán bar lêu lổng, có phải tôi cho cậu tự do quá rồi không?"
Lý Trường Khanh vẻ mặt ấm ức: "Thời gian anh đi vắng, em bận đến mức không nhận ra chính mình nữa. Hôm nay khó khăn lắm mới được đi chơi với Cung Dương, anh tha cho em lần này đi!"
"Tôi tha cho cậu, nhưng người khác có tha cho cậu không? Nói đi, Linh Hi cho cậu lợi lộc gì?" Hàn Bá An lạnh lùng hỏi Lý Trường Khanh.
"Cô ta cho em được lợi lộc gì chứ? Không lôi Cung Dương nhà em chạy lung tung đã là may rồi. Anh không biết đâu, trái tim em đây, bảy nổi ba chìm, treo lơ lửng không yên. May mà Cung Dương nhà em gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn." Lý Trường Khanh âu yếm ôm Cung Dương một cái.
Hàn Bá An cười nhạo một tiếng.
"Cậu tưởng Cung Dương là cậu à! Đừng đánh trống lảng, thành thật khai báo, hôm nay các cậu đã làm những gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT