Khi nhìn thấy Diêm Hoan, Lục Ngọc bắt đầu nghi ngờ. Diêm Hoan mà cô biết là người có khí chất trong trẻo, thoát tục. Dù sau này bị đả kích đến thê thảm nhưng vẫn giữ vẻ không màng thế sự, ngoại hình cũng rất ưa nhìn. Còn Diêm Hoan hiện tại, trên trán lại có một vết bớt hình trăng lưỡi liềm màu đỏ sẫm, tuy không quá khó coi nhưng cảm giác luôn kỳ quặc.
Khi Diêm Mễ thấy dáng vẻ đó của chị mình, cô cúi đầu. Cô không biết tại sao Diêm Hoan lại làm vậy, nhưng thông minh như cô, cô biết chị mình nhất định có nỗi khổ tâm. Từ nhỏ đến lớn, cô biết rõ chị mình tuyệt đối không có vết bớt nào.
"Chị, sao lại phải buộc tóc lên thế?"
Diêm Mễ đi đến bên cạnh Diêm Hoan, nhẹ nhàng gỡ tóc chị mình xuống:
"Chị buộc tóc lên em nhìn không quen."
"Thật ra tóc có buông hay không cũng chẳng sao. Chị cậu trông thế nào thì vẫn thế thôi, chính chị ấy còn không quan tâm, cậu quan tâm làm gì?"
Lục Ngọc thấy hai chị em Diêm Hoan, Diêm Mễ tỏ ra thân thiết, trong lòng không vui, liền lên tiếng châm chọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play