Trần Nguyên Lương từ phòng chăm sóc đặc biệt (ICU) được chuyển sang phòng bệnh thường. Tình trạng của ông khá tốt, tâm trạng cũng vui vẻ. Mọi người thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm. Con cái nhà họ Trần gần như đều ở Tây Thành, anh hai Trần Tử Kiện gánh vác trách nhiệm chăm sóc hai ông bà, còn lại ai nấy đều lo việc của mình.
Gia đình Đại Lương cũng phải từ biệt Trần Nguyên Lương để trở về Hàng Châu.
Đại Lương không nỡ rời đi. Người anh trai mà cô tìm cả đời, cuối cùng gặp lại cũng là trong phòng bệnh. Cuộc đời sao mà có nhiều bất đắc dĩ và khổ đau đến thế. Cô rất muốn ở lại với anh trai thêm một thời gian, nhưng Trần Nguyên Lương đang bệnh, cô không thể nói chuyện nhiều với ông, cũng không thể cùng ông đi dạo nhiều. Thời gian này, Trần Tử Lâm đã chăm sóc cho cả gia đình cô, cô ở lại Tây Thành cũng chỉ thêm gánh nặng cho cậu ấy.
"Anh, em phải về nhà rồi. Đợi anh khỏe lại, em sẽ đến đón anh đi Hàng Châu chơi, xem nơi em sống và làm việc, đến nhà em ở một thời gian." Đại Lương đứng trước giường bệnh của Trần Nguyên Lương.
"Đi đi, đợi anh khỏe anh sẽ đến chỗ em giải khuây. Về nhà nhớ giữ gìn sức khỏe!" Sau phẫu thuật không được bao lâu, sức khỏe của Trần Nguyên Lương vẫn còn khá yếu.
Trần Tử Ngang đưa gia đình Đại Lương ra sân bay. Lúc sắp đi, Trần Tử Ngang nói đùa với Đại Lương:
"Cô, cô phải bảo trọng nhé. Nghỉ lễ thì về thăm ba mẹ, họ là nhà mẹ đẻ của cô, bây giờ cô là người có nhà mẹ đẻ để dựa vào rồi. Nếu An Nam và dượng không nghe lời, cô cứ về nhà mẹ đẻ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play