Phan Thanh Tùng bị Trần Nguyên Lương đuổi ra khỏi phòng bệnh. Anh quả thật có rất nhiều việc phải làm, Trần Tử Lan vẫn còn nằm trên giường bệnh, công việc thì chất chồng. Chỉnh đốn kỷ luật là trách nhiệm và nghĩa vụ của anh, tuy anh thân phận thấp bé, nhưng có thể loại bỏ được vài con sâu làm rầu nồi canh cũng là tốt rồi.
Bố vợ anh là người hiểu chuyện, đó là phúc phận của đám con cháu như họ. Anh và Trần Tử Lan ân ái cả đời, cũng có quan hệ rất lớn với cách giáo dục của Trần gia. Trần Tử Lan là người chính trực, hiếu thảo với cha mẹ, và hai ông bà Trần gia chính là tấm gương cho họ.
Họ cũng muốn được như hai ông bà, nắm tay nhau đi đến bạc đầu, về già vẫn có nhau bầu bạn.
Mọi người đứng ở cửa một lúc, Trần Tử Ngang đi ra, và Trần Nguyên Lương cũng sắp phải vào phòng phẫu thuật. Lòng mọi người thắt lại, thầm cầu nguyện cho mọi việc được bình an.
Trần Nguyên Lương nhìn mọi người, vẫy tay rồi mỉm cười.
Mặc dù Trần Nguyên Lương bảo mọi người đi hết, nhưng không một ai rời đi. Bên ngoài phòng phẫu thuật, người ngồi người đứng, lặng lẽ chờ đợi, thỉnh thoảng mới nói nhỏ vài câu.
Phan Thanh Tùng cảm thấy có một số chuyện nên để Trần Tử Ngang biết. Anh đi đến bên cạnh cô, hạ giọng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT