Trần Tử Duyệt lái xe đưa Trần Tử Kiều về nhà. Dạo này Diêm Mễ đi rồi, công việc của cô bỗng nhiều lên hẳn. Cha bị bệnh, cô cũng chỉ có thể tranh thủ đến thăm, ban ngày không có thời gian. May mà có anh hai ở đó, có anh hai ở bên, mọi người cũng yên tâm phần nào.
Hôm nay nhìn thấy cha vui vẻ, lòng cô cũng thấy ấm áp. Một tâm nguyện của cha cuối cùng cũng đã hoàn thành. Bây giờ, điều thiếu sót duy nhất là Lão Lục vẫn bặt vô âm tín.
Bao nhiêu năm rồi, không biết Lão Lục còn sống hay không?
"Chị tư, chị nói xem, cô còn tìm được, liệu em sáu có tìm được không?" Trần Tử Duyệt hỏi Trần Tử Kiều.
"Mấy năm trước chúng ta cũng có tìm Tử Hàn, nhưng cảm giác như bị cản trở. Sau này ba bảo chúng ta đừng lo chuyện đó nữa, chúng ta cũng không nhắc lại. Haizz, không biết Lão Lục đang ở đâu." Trần Tử Kiều cũng thở dài.
"Chị tư, công việc của chị dạo này thế nào?"
"Công việc của chị gần đây có lẽ sẽ có sự điều chuyển. Chị không muốn làm ở vị trí này nữa, lo việc nước, sống kiếp thái giám, mệt quá. Tìm một chỗ nhàn hạ hơn, chị còn có thể giúp chăm sóc gia đình, chuyện học hành của hai đứa nhỏ cũng rất quan trọng." Trần Tử Duyệt thở dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT