Giang Du Hiên nhìn dáng vẻ thản nhiên của Trần Tử Ngang, trong lòng có chút đau khổ. Có lẽ cô không biết tâm tư của anh? Có lẽ cô cũng không biết suốt bao năm qua, anh đã dùng thân phận "nằm vùng" để ở bên cạnh cô.
Nếu Trần Tử Ngang biết suốt bao năm qua, anh đã báo cáo mọi hành tung của cô cho Trương Hàm, cô sẽ nghĩ thế nào? Liệu cô còn có thể bàn bạc mọi chuyện với anh, còn có thể tâm sự với anh nữa không?
Vẻ hăng hái, phơi phới ngày nào của Giang Du Hiên đã bị thay thế bởi một nỗi ưu thương nhàn nhạt. Anh che giấu mọi cảm xúc trong mắt, nhìn Trần Tử Ngang. Hai người họ cao sàn sàn nhau, chỉ là lúc này Trần Tử Ngang đang ngồi trên chiếc ghế làm việc của anh, còn anh thì đứng cạnh bàn. Cách họ ở bên nhau vẫn không hề thay đổi, trong lòng Trần Tử Ngang, anh chưa bao giờ là Giang đại thiếu gia cả.
"Ủa, cậu đứng đó làm gì? Sao lại có vẻ mặt thành thật thế kia?"
"Tôi đâu có? Chẳng phải là đang đợi cậu chỉ đạo công việc sao?"
"Còn giả vờ à? Giả vờ bao nhiêu năm nay chưa đủ sao?"
"Cậu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play