Lưu Thành Chi tạm biệt Lăng Thần rồi lên đường về nhà. Anh thầm nghĩ, Đổng Á Tử, người phụ nữ đó, nhìn có vẻ tùy tiện hoạt bát nhưng thực chất lại vô cùng tinh tế, chỉ cần kéo nhẹ tay áo đã có thể đoán ra thân phận của anh. Vốn dĩ, với tư cách một nhân viên bình thường, anh không thể nào ngồi ăn cùng bàn với Đổng tổng. Cặp cha con cáo già kia chắc chắn đã điều tra anh, nếu không sẽ chẳng mời cả anh và Lăng Thần cùng ăn cơm.
Anh và Lăng Thần làm việc cùng nhau đã hai năm mà Lăng Thần không hề phát hiện ra thân phận của anh, vậy mà Đổng Á Tử lại nhận ra ngay. Câu nói lúc ra về của cô ấy, anh cũng hiểu ý nghĩa.
Đổng Á Tử cũng đăng ký lớp học của giáo sư An giống anh, nên sau Tết hai người sẽ gặp lại nhau ở nhà thầy.
Nhớ lại nụ hôn đầu với Đổng Á Tử, tim anh lại đập loạn nhịp. Cô gái điên đó lại dám cướp mất "first kiss" của anh! Anh là đàn ông con trai, phải là anh cướp mới đúng chứ? Nghĩ đến đây, Lưu Thành Chi lại thấy ấm ức, món nợ này nhất định phải đòi lại, nếu không đòi lại được thì anh không phải là đàn ông.
Suốt đường đi, Lưu Thành Chi cứ mải suy nghĩ xem phải đòi lại thể diện thế nào, khi nào thì đòi lại được. Đúng rồi, lúc đòi lại nhất định phải để Lăng Thần chứng kiến, cho đỡ mất mặt.
Vừa xuống máy bay, tài xế của gia đình là chú Cơ đã chờ sẵn ở sân bay:
"Thành Chi, Lưu tổng bảo tôi đến đón cậu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT