Hạ Nhan nhìn Giang Du Hiên vội vã rời đi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
Lần họp lớp trước, cô chẳng làm gì được Trần Tử Ngang, ngược lại còn bị cô ta vả cho một cú đau điếng. Dù biết Trần Tử Ngang đã mở công ty, nhưng cô không thể ngờ rằng cô ta đã là một nhân vật lớn trong ngành từ nhiều năm trước.
Chẳng lẽ mấy năm nay Trần Tử Ngang có kỳ ngộ gì sao? Mười mấy năm trước, khi Phùng Duệ giúp bọn họ, bà ta không hề biết người được giúp là ai. Phùng Duệ, Đường Hồng Liên và bố của Phó Hải Sinh là bạn học cùng trường, Phùng Duệ hơn họ hai khóa, quan hệ cũng không quá thân thiết. Nhưng một khi Đường Hồng Liên đã muốn làm gì thì nhất định sẽ làm cho bằng được.
Mấy năm nay, họ vẫn thỉnh thoảng qua lại với nhau.
Khi Hạ Nhan cầm sợi dây chuyền kim cương lấp lánh đặt trước mặt Phùng Duệ và nói lời cảm ơn, miệng Phùng Duệ há to như quả trứng gà.
"Dì Phùng, à không, phải gọi là chị Phùng mới phải. Cảm ơn chị đã giúp em ngày đó, nếu không có chị, em cũng không biết bây giờ mình sẽ sống thế nào nữa."
"Cô nói là ngày đó cô đã thay thế Trần Tử Ngang?" – Phùng Duệ hoàn hồn sau cơn sốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play