Trần Tử Ngang nhìn những người đã yên vị và chiếc ghế trống duy nhất còn lại, trong lòng trăm mối ngổn ngang. Đúng là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chuyện trên đời thật kỳ diệu.
Mười năm, thoáng như một cái búng tay, mây khói mênh mông hai cõi, cúi đầu tạ ơn quá khứ, bóng hình xưa chỉ còn là hoài niệm.
Mười năm, chẳng sợ gió xuân phai tàn, chẳng ngại gió đông lạnh lẽo, chỉ có tấm lòng vẫn vẹn nguyên, tình xưa nghĩa cũ đã thấm vào máu thịt.
Nghĩ kỹ lại, cô và Trương Hàm đã xa nhau hơn mười năm rồi.
Thời gian đúng là một tiểu yêu tinh biết giày vò người ta, luôn bất chợt giở những trò tinh quái, khiến người ta không kịp trở tay.
Nhân viên phục vụ đã kéo ghế cho cô. Cô khẽ nói "Cảm ơn" rồi nhẹ nhàng ngồi xuống. Vẻ ngoài trông cô vẫn điềm nhiên như không, nhưng thực chất, trái tim cô đã như nước sôi, sùng sục từng cơn, bỏng rát đến đau nhói.
Cuối cùng họ cũng sẽ gặp lại, cuối cùng cũng sẽ như những người bạn bình thường, ngồi xuống trò chuyện. Như vậy cũng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT