Họ là bạn học, vẫn giữ liên lạc với nhau. Ngày còn đi học, hai người không qua lại nhiều, ai cũng có vòng tròn bạn bè riêng. Trường học cũng là một xã hội thu nhỏ, đặc biệt là với những người như họ, hoàn cảnh gia đình quyết định vòng bạn bè và cả mức độ thân thiết giữa các bạn học.
Ban đầu, Lăng Thần chỉ hỏi thăm một cách tượng trưng, không nóng không lạnh. Sau khi tốt nghiệp cũng chỉ thỉnh thoảng nhắn tin, nhưng vào những dịp lễ Tết, Ninh Nhã luôn là người đầu tiên nhận được lời chúc của Lăng Thần.
Lâu dần, Ninh Nhã cũng nhớ đến người này. Lời hỏi thăm của Lăng Thần giống như một nụ hoa nghênh xuân vừa hé nở đầu mùa, mang theo hơi ấm nhàn nhạt, bâng quơ.
Sau đó, từ những lời hỏi thăm đơn giản đã trở thành những câu nói tình tứ, ngọt ngào.
Rồi sau nữa, họ thỉnh thoảng gọi điện cho nhau. Hai năm trở lại đây, anh còn trở thành người lắng nghe trung thành của Ninh Nhã. Niềm vui, nỗi buồn của cô, hôm nay cô mua gì, uống rượu gì, ăn món gì, đi xem mắt với ai, ngày mai đi mua sắm với ai... tất cả Lăng Thần đều biết.
Nghĩ đến Lăng Thần, một tia ấm áp khẽ lướt qua tim Ninh Nhã, trên đời này, tìm được một người chịu nghe mình lải nhải thật không nhiều.
"Ngoài trời tuyết đang rơi, lạnh lắm, nhưng có anh, em thấy rất ấm áp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT