Trần Tử Hàn nhìn Cốc lão đại đang ngồi hàng trước, rồi lại nhìn Lục Ngọc, khẽ nói với cô:
"Tạm thời đừng gây chuyện, mọi việc cứ từ từ tính. Dù thế nào đi nữa, Tiểu Trần Lục vẫn là con của em. Nếu em hành động theo cảm tính, e rằng em, anh, Trần Lục và cả con của anh nữa đều sẽ gặp chuyện."
Lục Ngọc cắn răng định nói gì đó, Trần Tử Hàn lại nói tiếp:
"Anh sống sót cũng chỉ vì con của chúng ta. Nếu em hành động theo cảm tính, anh không ngại tối nay xử lý em trước! Bây giờ dù em có nói gì, họ cũng sẽ không tin, vì họ cần anh giúp họ tuồn hàng ra ngoài."
Lúc nói, Trần Tử Hàn vẫn mỉm cười, nhưng Lục Ngọc lại cảm thấy giọng anh lạnh đến rợn người. Cô tin rằng Trần Tử Hàn nói được là làm được.
"Hãy nghĩ cho con một chút đi. Thằng bé đã biết chạy khắp nơi, biết gọi mẹ rồi. Đợi chuyện ở đây xong xuôi, nếu em muốn, em cứ mang Tiểu Trần Lục đi nơi khác định cư!"
Trần Tử Hàn nhìn Lục Ngọc nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT