Trần Tử Hàn tạm biệt Lục Ngọc, đi thẳng đến công ty, nỗi bi thương trong lòng chảy ngược thành sông, đau đến xé lòng.
Lúc trước khi đi, sức khỏe của ba cô đã không tốt. Cô đã thề son sắt với ba rằng nhất định sẽ đưa anh trai về nhà. Ai ngờ tình hình ngày càng phức tạp, không chỉ anh trai không về được mà ngay cả cô cũng không thể về.
Trần Tử Hàn đi thẳng đến công ty của mình, nhốt mình trong văn phòng, mặc cho nước mắt tuôn rơi.
Cô nhớ ba, nhớ mẹ, nhớ Đô Đô và Đoàn Đoàn, nhớ dì Xuân và chú Tài. Nếu lúc trước không quen biết Trương Hàm, nếu không có sự truy đuổi gắt gao của Lục gia, Trần Tử Ngang đâu phải chật vật đến thế.
Không biết qua bao lâu, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa. Trần Tử Hàn lau khô nước mắt, ổn định tinh thần. Lúc này tìm cô có lẽ là Triệu Oản Oản hoặc Hô Diên Hoàn Vũ. Trần Tử Hàn đè nén nỗi bi thương trong lòng.
Cô mở cửa, một bóng người lách vào.
Trần Tử Hàn thoáng giật mình:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT