“Vị hôn thê?”
Tần Phổ vốn còn chưa thành thân, giờ nghe tiểu đệ tuổi nhỏ hơn mình vài tuổi lại nói tới “vị hôn thê”, không khỏi thấy vừa bất ngờ vừa buồn cười.
“Là cô nương ngươi quen ở Ngọc Xương sao?” Hắn lại hỏi tiếp.
Phó Trừng khẽ lắc đầu: “Là cô nương Thẩm gia bị lưu đày cùng ta. Trên đường chịu tội, người nhà nàng đã đối đãi với ta rất tử tế, ta cũng đem lòng ái mộ nàng. Còn mong đại ca có thể đứng ra làm người chủ hôn cho chúng ta.”
Tần Phổ thoáng suy nghĩ, rồi nhíu mày hỏi: “Chẳng lẽ là chất nữ của Thẩm Quý phi? Chính là vị cô nương từng đính hôn với Ngụy Cạnh?”
Thấy Phó Trừng gật đầu vui vẻ, hắn cũng không vội ngăn cản, chỉ nhẹ giọng phân tích lợi hại: “Ngươi cũng biết ân oán giữa Thẩm gia và Phụng Nguyên đế. Nếu cưới nàng, con đường làm quan sau này của ngươi e rằng sẽ gặp khó.”
Phó Trừng thản nhiên nói: “Ta không để tâm chuyện đó. Nếu Hoàng thượng đến chút độ lượng ấy cũng không có, vậy thì không đáng để ta theo phò tá. Ta sớm đã biết người kia là hạng gì – thích chơi quyền thuật, giỏi cân bằng triều cục nhưng tâm tư hẹp hòi. Một vị đế vương như thế, chẳng đáng để ta bán mạng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play