Ban đầu ai cũng cho rằng Thẩm gia trong chớp mắt liền sa sút, không ngờ lại vẫn còn nhiều nội tình như thế. Tha thái thái tuy ngoài mặt không biểu hiện gì, nhưng cũng không khỏi hỏi thêm một câu:
“Vì sao lại có người vì Thẩm nha đầu mà ra mặt cầu tình vậy?”
Hiển nhiên Thẩm phu nhân chẳng phải người trong cuộc, chỉ là muốn mượn oai hùm để nâng giá trị, bèn làm ra vẻ thản nhiên đáp:
“Là thế tử Ngụy Quốc công. Tuy hắn và Oánh Trần nhà ta chưa từng gặp mặt, nhưng hai người vốn là đính ước hôn phu. Oánh Trần nhà ta chưa từng đi cầu cạnh Ngụy gia, con bé luôn nói, nhà ta đã lâm vào cảnh này, cớ gì còn kéo người khác xuống nước. Nhưng Ngụy gia vốn là người trọng tình nghĩa, thế tử tự mình dâng tấu lên triều đình, cố gắng giành một con đường sống cho chúng ta. Nói trắng ra, nếu không vì con gái ta, cả nhà chúng ta sợ là đã không còn được sống yên.”
“Nương…” Oánh Trần nghe đến đó mà dở khóc dở cười, nhìn Thẩm phu nhân khoác lác tới mức không thể nhìn nổi.
“Sao nào? Chẳng lẽ ta nói sai?” Thẩm phu nhân đưa tay điểm nhẹ trán nữ nhi.
Tha thái thái lại hỏi tiếp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT