“Thật đúng là không nhọc ngươi phí tâm. Nữ nhi của ta a, ta còn muốn nàng sẽ ở nhà thêm mấy năm nữa kia.” Thẩm phu nhân nhàn nhạt đáp, liếc mắt nhìn chén trà trống không, “Nước cũng uống hết rồi, có muốn ta rót thêm một chút?”
Quách Đông Mai vội xua tay: “Không cần, không cần. Thím à, ta chỉ là thật lòng thật dạ mà khuyên, ngài vẫn nên suy nghĩ nghiêm túc một chút.”
Thẩm phu nhân hơi nhíu mày, thản nhiên nói: “Đông Mai, hình như ta nghe thấy bà bà ngươi đang gọi?”
“Thật vậy sao?” Quách Đông Mai lập tức không dám lưu lại thêm, vội vàng cáo từ, trước khi đi còn không quên dặn lại Thẩm phu nhân: “Ngài thật sự nên cân nhắc cho kỹ.”
Thẩm phu nhân chỉ mỉm cười gật đầu, không đáp.
Phó Trừng đứng bên nhìn một màn này, trong lòng cũng rơi vào trầm tư. Thẩm tỷ tỷ tuổi không còn nhỏ, sớm muộn gì cũng phải thành thân, dẫu không phải là Quách gia, thì cũng sẽ là nhà khác thôi.
Ngọc Xương tuy là vùng quê, nhưng thổ địa cũng chẳng tính là bạc bẽo, rau dưa củ quả đều sinh trưởng rất tốt. Đặc biệt là giống cây mà Tha thái thái mang tới, quả bầu nậm, mướp hương, mật dưa... thứ nào cũng lớn lên mập mạp ngọt lành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT