Một đêm ngủ yên giấc, mãi đến hừng đông nàng mới rời giường, bên ngoài đã văng vẳng tiếng gà gáy chó sủa. Hôm qua thức quá khuya, sáng nay rời giường đầu óc vẫn còn choáng váng. Mở cửa phòng, liền thấy Phó Trừng đang chơi đùa cùng Hành ca nhi, thực ra là đang dạy hài tử nhận chữ. Hắn từ nét bút đầu tiên dạy dỗ, ở trong tay Hành ca nhi chỉ trỏ múa may, bộ dáng cực kỳ kiên nhẫn.
Trông thấy nàng đi ra, liền nhếch môi cười nói:
“Thẩm tỷ tỷ dậy rồi.”
Một câu ấy khiến nàng có chút ngượng ngùng — quả thực là nàng tham ngủ. Nàng gãi gãi đầu, vội vàng vào hậu viện rửa mặt chải đầu. Tóc nàng vừa tơ mảnh vừa dày, ngày nào cũng phải bỏ nhiều công sức mới chải chuốt tươm tất.
Chỉnh trang xong xuôi bước ra, Phó Trừng đã giúp nàng múc một chén cháo, nàng liền ngồi ở bậc cửa ăn sáng. Hổ Tử quét rác từ trong nhà bước ra, thấy nàng liền nhoẻn miệng cười. Quách Đông Mai thì đang chọn y phục. Phó Trừng lúc này lại đem đến một chiếc bánh đưa cho nàng, màu vàng óng, thịt heo đầy đặn, mặt trên rải ít mè trắng, Quách Đông Mai nhìn mà thèm rỏ dãi.
Nàng cắn một miếng, lập tức cảm thấy thơm ngát vô cùng.
Phó Trừng cười hì hì:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play