Cuối thu mát mẻ, trong vườn hoa mẫu đơn vừa khéo nở rộ. Oánh Trần dẫn các vị phu nhân bước vào. Nàng đưa mắt nhìn các vị tiểu thư đi theo phía sau, rồi nhẹ giọng ôn hòa nói:
“Ta lâu rồi không đi lại nhiều, cũng không nhận biết hết các cô nương. Hôm nay là hoa yến, các cô cứ thoải mái một chút.”
Nàng cho rằng mình đã rất hòa nhã rồi, nhưng các cô nương nào dám thực sự cho rằng nàng dễ gần như vẻ bề ngoài? Huống chi, đoàn quân Thẩm gia còn có dàn hát riêng chuyên biểu diễn trong doanh trại, thường diễn vở "Chờ đợi nơi cuối chiến trường" với nam giả nữ trang, nên trong ấn tượng của đám tiểu thư này, cái tên Thẩm Oánh Trần đã như sấm bên tai, chỉ cảm thấy nàng mạnh mẽ và oai phong, khó tiếp cận.
Hiện tại thấy nàng nói năng nhã nhặn, các cô nương càng không dám lơi lỏng, chỉ sợ bên trong có điều gì ẩn giấu.
“Đây là giống kiều dung ba biến ta cho người chuyển từ Lạc Dương về trồng, các cô nên thưởng thức thật kỹ.”
Oánh Trần mỉm cười, nâng tay giới thiệu.
Các vị phu nhân đều đồng loạt khen ngợi. Đường phu nhân vốn là chỗ quen biết từ tiền triều với Oánh Trần, hôm nay cũng dẫn nữ nhi đến, liền đi theo bên cạnh góp chuyện:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play