Hai người cũng chỉ trò chuyện đôi ba câu, bởi vì Ngụy Cạnh cũng không muốn đi gặp Tần Quốc Công hay tiếp xúc với Tần Trừng. Làm vậy e là quá chính thức. Hơn nữa, Tần Quốc Công tuổi đã cao, cơ trí lắm mưu, so ra không bằng Tần Trừng là người trẻ tuổi, lại gần đây càng được Tần phủ trọng dụng, chưa chắc đã thật lòng trung thành với Phụng Nguyên Đế.
Khách nhân rời đi khi nào nàng cũng chẳng hay. Sau khi dỗ hai đứa nhỏ ngủ say, nàng mới sai người dọn cơm. Minh ca nhi được ăn cơm cùng mẹ, vui mừng khôn xiết. Từ nhỏ hắn đã do Oánh Trần một tay chăm sóc, dù là vú nuôi thân thiết cũng không bằng được người mẹ như nàng.
Bất ngờ nghe Thúy Y từ viện của Ngụy thị tới gọi nàng qua. Lúc đó đã tối muộn, theo lẽ thường không nên gọi người. Nàng ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của Thúy Y – không lạnh không nhạt, hoàn toàn không đoán được có chuyện gì bất thường.
Nàng khoác thêm một lớp áo choàng ngoài, đi theo Thúy Y qua đó. Lạ thay, Ngụy thị không chờ nàng ở phòng khách, mà lại đợi trong phòng ngủ, vừa thấy nàng bước vào đã lập tức cho tất cả nha hoàn lui ra.
Oánh Trần khó hiểu hỏi:
“Thái thái, có chuyện gì gấp vậy ạ?”
“Quỳ xuống! Ta bảo ngươi quỳ xuống!” – Ngụy thị bỗng chốc đổi sắc mặt, giọng nói lạnh lùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play