Nàng lo sợ lời đồn lan truyền, khiến Ngụy Cạnh cho rằng Tần Trừng thật sự có ý đồ thay thế, đồng thời cũng mong Đoan Mẫn công chúa hiểu rõ các nàng không hề có tâm tư đó.
Tiếc rằng Đoan Mẫn công chúa lúc này lại đang nghĩ đến mấy chuyện hồng phấn, nàng cho rằng Thẩm thị dù sao cũng từng có hôn ước với Ngụy Cạnh, trong trường hợp thế này vẫn còn giữ thể diện cho hắn, nếu không phải vì Ngụy Cạnh suốt ngày ở Phúc Kiến, hiếm khi hồi kinh, nàng thật sự nghi ngờ hai người này từng có tư tình.
Tần Tương nghe ra được ẩn ý trong lời Oánh Trần, cố ý xuyên tạc nói: “Ta từng nghe nói Nhị tẩu trước đây từng làm thư đồng cho công chúa, xem ra quả nhiên là thật. Chẳng qua Tần gia và Ngụy gia vốn không có thân thích gì, vậy mà hai người các ngươi lại thân thiết như vậy.”
Đoan Mẫn công chúa ngày thường cũng được xem là người thông minh, bằng không cũng chẳng thể ôm đúng đùi mà trở thành người có thế lực nhất trong nhóm hậu duệ Sùng Khang đế. Nhưng nàng có một điểm yếu, đó chính là Ngụy Cạnh. Tần Tương trước kia không để ý, hôm nay gặp mặt, mới phát hiện được phần mẫn cảm này.
Trở về? Nàng vốn không có ý định để Tần Trừng hồi kinh. Những người có tâm tư giống Đoan Mẫn công chúa, nếu phát hiện Tần Trừng không giống như nàng tưởng, chẳng phải là mất mặt? Huống hồ cũng là do Ngụy gia tự phụ quá mức, thật sự cho rằng công cao chấn chủ, có một muội muội làm Quý phi sinh hoàng tử liền có thể kê cao gối mà ngủ sao?
Đoan Mẫn công chúa miễn cưỡng cười nói: “Hoàng hậu nương nương thật biết đùa.”
Tần Tương làm như không có chuyện gì, diễn trọn một màn rồi theo lời nữ quan mời mà rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play