“Phó chỉ huy sử bên ta ấy à, là người từ Ngọc Xương lên kinh, năm đó thi đỗ Võ Trạng Nguyên, năm nay mới vừa tròn mười sáu tuổi, tuổi còn nhỏ hơn ta, nhưng thật sự là rất lợi hại. Những việc khó nhằn, phức tạp đến đâu qua tay hắn cũng đều được xử lý thỏa đáng.”
Ngụy nhị thái thái vừa nghe nói có một thiếu niên anh tài như vậy, liền vội hỏi: “Không biết hắn đã cưới thê chưa?”
Bà vốn chỉ còn một đứa con gái nhỏ chưa gả, nếu có thể gả cho một vị ngũ phẩm quan trẻ tuổi, lại có bản lĩnh như vậy, đúng là không uổng phí.
Tôn Tuyền cười đáp: “Hắn thành thân từ lâu rồi, còn có cả con trai nữa cơ. Thê tử của hắn – Thẩm thị, mới từ Ngọc Xương vào kinh, rất lợi hại. Lần trước ở cổng thành đá văng một con ngựa hoang, bọn ta còn tưởng là Mẫu Dạ Xoa đầu thai, nào ngờ gặp rồi mới biết là người hiền hậu lắm. Mỗi ngày dậy thật sớm tự tay làm điểm tâm sáng cho Phó đại nhân, không chỉ vậy, dạo gần đây nghe nói biết chúng ta thích mấy cái bánh nàng làm, nàng còn cố tình làm thêm cho Phó đại nhân mang chia.”
“Gia cảnh bọn họ cũng chẳng khá giả gì, nhưng là người rất tử tế, vô cùng chân thành.”
Ngụy nhị thái thái nghe thế thì có chút thất vọng. Còn Ngụy thái thái bên cạnh lúc này mới rõ ràng Thẩm Oánh Trần chính là vợ của vị Phó chỉ huy sử kia.
Bà nói với Ngụy nhị thái thái: “Ngươi cũng nhận ra Thẩm thị đó chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play