Chỉ tiếc, hiện tại toàn bộ tâm tư của Ngụy phu nhân đều đặt ở chuyện đến chùa Hộ Quốc dâng hương.
**
Oánh Trần thì lại không để tâm đến mấy chuyện ấy, nàng chỉ cảm thấy vô cùng buồn ngủ. Vì quá mệt, nàng ngủ say sưa. Phó Trừng lại là người giàu tình cảm, thấy nàng mệt lả thì quay đầu nhìn, yêu thương cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán nàng.
Hắn nhìn nàng ngủ ngon lành, trong lòng cũng thấy yên tâm. Quả nhiên có thê tử bên cạnh, hắn như có thêm chỗ dựa, không còn sợ điều gì nữa.
Đêm đó hai người ngủ rất ngon, sáng sớm đã tỉnh dậy. Thấy Phó Trừng cũng đã mở mắt, Oánh Trần dùng khuỷu tay chọc chọc hắn:
“Chàng mau đặt tên cho hài tử đi? Cứ gọi là ‘bảo bảo’ mãi, thực không ổn chút nào.”
Phó Trừng đáp: “Ta muốn mời đại ca đặt tên. Chờ thêm mấy hôm nữa, ta sẽ gửi thư cho đại ca, để huynh ấy trông thấy hài tử một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT