Khi nàng tỉnh lại, tiểu Hoa Mai ríu rít chạy ra ngoài gọi người, nàng không nhịn được bật cười — đứa nhỏ này chắc hẳn là vui mừng lắm. Chỉ chốc lát sau, Thẩm phu nhân từ bên ngoài bước vào, trời xanh trong vắt, gió mát như nước, bà nở nụ cười tiến đến gần.
“Nương…” Oánh Trần chỉ tay về phía chiếc nôi cách đó không xa.
Thẩm phu nhân đắc ý nói:
“Con gái của ta thật không phụ lòng cô gia. Lần này sinh được một bé trai nặng sáu cân sáu lượng, ta tới bế cho con nhìn một cái.”
Đứa trẻ đỏ hỏn, làn da nhăn nheo, Oánh Trần nhẹ nhàng vén tã lên, khẽ liếc mắt nhìn giữa hai chân đứa nhỏ, rồi mới khẽ thở phào. Nếu không phải vì lần này mang thai quá đỗi gian nan, kỳ thực sinh con gái nàng cũng không bận lòng, nàng chỉ sợ sau này không thể sinh thêm, không thể để lại giọt máu cho Phó Trừng.
Nàng cúi đầu áp mặt vào má con, vừa lúc đứa bé mở mắt, tim nàng chợt mềm nhũn, ngay sau đó đứa bé khóc òa lên. Cũng may trước kia nàng từng bế Hành ca nhi, nên không đến mức bối rối. Nàng hỏi Thẩm phu nhân:
“Có phải… nó đói bụng rồi không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT