Từng người một ở đây cảnh giác còn cao hơn cả Giám sát viện của Đế Châu.
Lúc này, Dương Tranh và Tưởng Ly cũng nhận ra tầm quan trọng của thị thực mà Quân Thiên Lạc đã nhắc tới nên lập tức lấy Ngọc Tiên ra, lật đến trang có thị thực.
Nếu còn không lấy ra, họ sợ bà lão kia dù không có răng nhưng nướu vẫn có thể phun nước lên mặt họ mất.
Dương Tranh và Tưởng Ly đưa thị thực của mình ra, mọi người nhìn thấy, ấn ký trên thị thực không phải của Lễ bộ Thượng thư mà là bút tích của Hoàng thượng bọn họ. Thái độ của mọi người đối với hai người lập tức dịu đi rõ rệt.
Người bị hỏi lúc nãy nhưng không trả lời thì lúc này nói với Tưởng Ly:
“Đại bá này, ngươi đừng giận. Vừa rồi ta không phải không muốn trả lời ngươi, thật sự là vì Hoàng thượng từng nói: ‘Chủ nghĩa đế quốc chưa bao giờ từ bỏ dã tâm diệt ta.’ Nếu không nhờ có Hoàng thượng và Tiêu gia quân, e rằng nước Đông Ninh chúng ta giờ này đã bị vó ngựa Nam Duyệt đạp đổ cổng thành rồi. Cho nên chúng ta phải quý trọng hòa bình và ổn định khó khăn lắm mới có được này!”
“Đúng thế đúng thế, hai lão già Nam Duyệt với Tây Hạ đều xấu xa cực kỳ, bây giờ không phá được Đông Ninh, sau này thấy Đông Ninh ta mạnh lên, chắc chắn lại muốn cướp bóc, chiếm lợi. Vì vậy chúng ta tuyệt đối không thể để người ta dễ dàng chiếm được lợi đâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT