"Vậy ngươi đã chuẩn bị xong để diệt trừ Hổ tộc chưa?" Cảnh Nghiêu cũng không biết làm sao bản thân lại hỏi ra một câu nặng nề đến vậy.
Cảnh Thúc đáp: “Không phải là ta đang biện hộ cho cha ta, nhưng trong Hổ tộc có rất nhiều người tốt. Có lẽ giữa chừng có điều gì hiểu lầm. Nếu ngươi đồng ý, ta với đường ca có thể hẹn đại bá và cha ta ra để nói chuyện.”
“Chuyện?” Ánh mắt Bạch Trụ đầy vẻ giễu cợt: “Các ngươi cho rằng tiền và tình cảm, cái nào có thể so được với cái mạng này của bản tôn?”
Phải rồi. Đàm phán, chẳng phải là vì tiền, hoặc là tình cảm và lợi ích hợp tác. Mấy thứ đó làm sao sánh được với cái mạng này của Bạch Trụ?
Cảnh Thúc mở to đôi mắt long lanh nhìn chằm chằm Bạch Trụ, đầy vẻ cầu xin và khao khát.
"Ngươi muốn dùng chuyện này để uy hiếp ta, bắt ta tránh xa Thiên Lạc sao?" Cảnh Nghiêu lạnh mặt hỏi.
“Bảo tránh xa thì cũng không cần thiết, nàng ấy thật lòng coi các ngươi là bạn. Nhưng làm ăn thì khỏi cần nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play