Cảnh Nghiêu và Cảnh Thúc đến Đông Ninh, thân là chủ nhà, Thiên Lạc đương nhiên phải dẫn họ đi chơi.
Sau khi hạ triều, nàng dẫn theo Bạch Tiểu Hồ, Cảnh Nghiêu và Tiểu Hắc đến “Trác Cẩm” ăn ngon, rồi gói phần ăn mang lên núi ngoài thành đưa cho Cảnh Thúc.
Buổi tối, Thiên Lạc lại dạy Bạch Tiểu Hồ, Cảnh Nghiêu và Cảnh Thúc chơi trò “mười lăm hai mươi”.
Thiên Lạc vốn là người mê lông mềm mượt, nhìn Cảnh Thúc lúc chơi “mười lăm hai mươi” với nàng, đôi móng thịt mềm cứ mở ra rồi khép lại, nàng bỗng nảy sinh ý định muốn nhào tới cắn một cái.
Kết quả, Cảnh Thúc cứ thua mãi, mặt ngơ ngác mà không nhận ra gì, cho đến khi Thiên Lạc nói ra thì móng của hắn vẫn cứ tiếp tục mở ra khép lại. Thiên Lạc không nhịn được nữa, liền đưa tay "phạm tội", bắt lấy móng của Cảnh Thúc.
Mắt Cảnh Thúc đỏ bừng, chỉ là trên mặt hắn có lông, Thiên Lạc không nhìn thấy được.
Ánh mắt nàng dán chặt vào cái móng mềm mượt đầy thịt của Cảnh Thúc, vừa sờ vừa khen:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play