Cảnh Nghiêu không phục, nói:
“Bạch đại ca, ngươi là thiên tài toàn hệ linh căn. Nhưng từ xưa đến nay, có ai tu luyện và gặp được cơ duyên như ngươi? Phù chú hệ lôi vốn là dị loại, trên toàn đại lục Huyền Thiên cũng là tồn tại hiếm như lông phượng sừng lân. Thiên Lạc và ta đều là người bình thường, nhân lúc đang làm khách ở Đông Ninh, ta dạy Thiên Lạc một chút pháp quyết, hắn nhất định sẽ rất sẵn lòng học, đúng không?”
Về phương diện này, rõ ràng hắn và Thiên Lạc có nhiều chuyện để nói hơn. Hơn nữa, sau này hắn còn có thể lấy cớ dạy pháp quyết để ở bên Thiên Lạc lâu dài.
Thế nhưng, Thiên Lạc lại nở một nụ cười gượng gạo nhưng vẫn giữ lễ, đang nghĩ nên nói với Cảnh Nghiêu thế nào thì Bạch Trụ đã mở miệng trước.
“Thời gian là vương, không gian là tôn, vận mệnh chưa xuất, nhân quả xưng hoàng.” Bạch Trụ lạnh nhạt nhìn về phía Cảnh Nghiêu:
“Ngươi nói hệ không gian là người bình thường?”
Cảnh Nghiêu nghẹn họng, cổ nghển lên cố cãi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play