Ngay khoảnh khắc quỳ xuống, nước mắt hắn đã rơi.
“Thiên Lạc, hu hu hu… Hoàng thúc biết sai rồi. Hoàng thúc không nên tạo phản, là do ta nhất thời bị ma quỷ ám ảnh! Hoàng thúc nghĩ, Đông Ninh tươi đẹp như vậy, nếu đã phải để bọn thái giám lộng quyền thì chẳng bằng để ta lên thay! Nếu hoàng thúc biết ngài lợi hại thế này, dù ngài có bắt ta chết, ta cũng không dám tạo phản đâu!”
Thấy Thiên Lạc vẫn dửng dưng, hắn lại nói tiếp:
“Hồi nhỏ, hoàng thúc đối xử với ngài không tệ. Cách vài bữa là lại vào cung thăm, còn mang đồ chơi cho ngài nữa, ngài còn nhớ không?”
“Hoàng thúc, mấy món đồ chơi đó đáng mấy đồng? Bây giờ ngươi tạo phản, tổn thất bao nhiêu sinh mạng? Một trận chiến, ngươi khiến trẫm tổn thất biết bao nhiêu ngân khố? Chẳng lẽ mấy món đồ chơi rách kia đủ để bù đắp tất cả à?”
Thực ra trong lòng Quân Dự có hàng vạn câu muốn phản bác.
Người tổn thất lớn nhất là hắn mới đúng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play