Một tên xấu xa lại có thể chiếm được Hoa Giải Ngữ, thật phung phí của trời.
Hắn đâu biết rằng, cũng bởi vì Hoa Phong Lưu hiểu rất rõ tên kia nên không hề thấy kỳ quái.
"Được rồi, xuất phát thôi!" Hạ Phàm lên tiếng, có vẻ vô cùng hài lòng với tất cả!
Đại quân trùng trùng điệp điệp hướng về Thiên Yêu Sơn phía trước. Thành Thanh Châu chưa bao giờ có hành động quy mô như thế.
Thiên Yêu Sơn diện tích cực lớn, so với khu vực chủ thành của Thành Thanh Châu còn lớn hơn rất nhiều lần. Không thể tưởng tượng nổi Thiên Yêu Sơn có bao nhiêu yêu thú. Các bậc tiền bối từng muốn tiêu diệt toàn bộ Thiên Yêu Sơn nhưng cuối cùng đó chỉ là hy vọng xa vời.
Hôm nay, dưới sự bức bách của Hạ Phàm, Học cung Thanh Châu cùng quân đoàn Hắc Kỳ Lân, những người vốn thủ hộ Thành Thanh Châu, đã cùng với đại quân bước vào bên trong Thiên Yêu Sơn. Đằng sau còn có Thanh Châu Vệ cùng quân đoàn thành Hắc Diễm. Trong lúc nhất thời, khí thế còn hung mãnh hơn cả thú triều.
Quân đoàn Hắc Kỳ Lân xông pha chiến đấu, cường giả Thuật Pháp Cung của Học cung Thanh Châu dùng pháp thuật mở đường, bức bách yêu thú lui về sâu trong Thiên Yêu Sơn. Nhưng Tần Soái lại không có nửa điểm hưng phấn. Chủ động tiến công như vậy tương đương với việc triệt để bỏ qua phòng ngự, cho nên có rất nhiều yêu thú lọt lưới tiến về Thành Thanh Châu tàn sát bừa bãi. Nhưng đã đến nước này, bọn họ chỉ có thể cố gắng hết sức giết thêm được nhiều yêu thú.
"Đi theo con đường này." Hạ Phàm đi ở chính giữa, hướng về một trung niên phía trước mở miệng nói. Thời điểm bọn họ xâm nhập Thiên Yêu Sơn tìm kiếm di tích đã để lại ký hiệu.
Diệp Phục Thiên cùng người của Học cung Hắc Diễm đi ở phía sau. Hắn đã tìm hiểu rõ ràng, nữ tử bên cạnh tên là Đường Duyệt, hai mươi tuổi, xét về tướng mạo đích thực là một mỹ nhân, còn có mấy phần quyến rũ.
Rất nhanh, Diệp Phục Thiên đã cùng Đường Duyệt thân quen.
"Sư tỷ, ngươi xinh đẹp như vậy nhất định có rất nhiều người theo đuổi?" Diệp Phục Thiên hỏi.
"Ngươi hỏi cái này làm gì?" Đường Duyệt nhìn hắn cười.
"Ta có cơ hội không?" Diệp Phục Thiên nhìn Đường Duyệt nói. Đôi mắt dễ thương của Đường Duyệt lóe lên, bật cười nói: "Dáng vẻ ngược lại rất tuấn tú, nhưng đáng tiếc còn nhỏ quá."
"Sư tỷ, mười sáu tuổi đã trưởng thành, không nhỏ, không nhỏ." Diệp Phục Thiên rất nghiêm túc nói, Đường Duyệt chứng kiến nét mặt của hắn không nhịn được bật cười thành tiếng. Thanh niên của Học cung Hắc Diễm bên cạnh nhìn thấy Đường Duyệt thỉnh thoảng cười tươi như hoa, không khỏi hung dữ nhìn chằm chằm vào Diệp Phục Thiên.
"Sư tỷ, ngươi biết mục đích chúng ta bước vào Thiên Yêu Sơn lần này là gì không?" Diệp Phục Thiên hỏi.
"Nghe trưởng bối nói trong Thiên Yêu Sơn có di tích cổ."
Diệp Phục Thiên lắc đầu nói: "Sư tỷ, ta cho ngươi biết một bí mật."
Nói xong, hắn ghé sát tai Đường Duyệt, thấp giọng nói: "Trong Thiên Yêu Sơn có lưu lại công pháp bí tịch của Diệp Thanh Đế."
Sắc mặt Đường Duyệt lập tức trở nên ngưng trọng. Nàng nhìn Diệp Phục Thiên, thấp giọng nói: "Ngươi nói thật sao?"
Ánh mắt Diệp Phục Thiên lóe lên. Xem ra Hạ Phàm quả nhiên đã che giấu, không nói ra. Cũng khó trách, chuyện liên quan đến Diệp Thanh Đế, Hạ Phàm muốn giữ lại cho riêng mình.
"Đương nhiên, Hoa Phong Lưu chính là sư phụ của ta, Tần tướng quân cũng quen biết ta, bởi vậy ta mới biết rõ bí mật này. Bằng không thì ngươi cho rằng tại sao lại có trận chiến lớn như thế." Diệp Phục Thiên chân thành nói.
"Ngươi ở đây chờ ta." Đường Duyệt nói xong liền rời đi. Diệp Phục Thiên thấy nàng đi đến trước mặt lão giả của Học cung Hắc Diễm, người muốn khiêu chiến lão sư của hắn. Một lát sau, nàng quay lại, nói với Diệp Phục Thiên: "Ngươi đi theo ta."
Diệp Phục Thiên đến trước mặt lão giả, chỉ thấy mắt lão giả vẫn nhắm, nói: "Ngươi nghe được tin tức từ đâu?"
"Tiền bối ở Học cung Hắc Diễm có thân phận như thế nào?" Diệp Phục Thiên hỏi.
Lão giả mở mắt ra, ánh mắt sắc bén lóe lên, nói: "Ý gì?"
"Đã đến Học cung Hắc Diễm học, tự nhiên muốn bái nhập môn hạ của người mạnh nhất." Diệp Phục Thiên nói.
"Lão phu là Đường Mặc, cung chủ Học cung Hắc Diễm. Nếu biểu hiện của ngươi về sau ưu tú, ta có thể cân nhắc tự mình dạy bảo ngươi." Lão giả nhàn nhạt mở miệng. Đường Duyệt bên cạnh vừa cười vừa nói: "Ông nội của ta."
Diệp Phục Thiên khom người thi lễ, bịa chuyện nói: "Nếu là cung chủ, lại còn là gia gia của Đường sư tỷ, vãn bối tự nhiên không dám giấu diếm. Ở Thành Thanh Châu vẫn nghe đồn nhân vật truyền kỳ của Thần Châu, Diệp Thanh Đế, xuất thân từ Thành Thanh Châu. Ngài ấy có lưu lại truyền thừa tại đây, ai kế thừa được y bát của ngài ấy sẽ đạt được công pháp bí tịch. Rất nhiều người cho rằng đó chỉ là truyền thuyết, nhưng trên thực tế đây là sự thật. Truyền thừa ở ngay bên trong Thiên Yêu Sơn, Tần Soái tướng quân đã tận mắt thấy qua."