"Yêu tinh quả nhiên lợi hại." Diệp Phục Thiên lẩm bẩm. Sau đó, hắn quay đầu lại, nhìn thoáng qua, liền thấy xa xa phía sau, có một nhóm người rất đông đang đi theo mình. Trận chiến vừa rồi hiển nhiên có rất nhiều người tận mắt chứng kiến, và đương nhiên họ đều biết, Tham Lang Cung chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này. Vì vậy, họ đi theo, muốn chờ xem náo nhiệt.
"Lúc này đi tới đó. . . có phải sẽ bị mất mặt không?" Diệp Phục Thiên hỏi Đường Uyển.
Đường Uyển quay lại, trừng mắt nhìn hắn một cái. Cái tên này, lúc này là lúc nào rồi mà vẫn còn tâm tình để đùa giỡn. Thật không hiểu trong đầu hắn nghĩ cái gì nữa.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, đột nhiên, có một đoàn người đi về phía này, thanh thế có chút mênh mông. Mà hai người Mộc Vân Khinh và Mộc Vân Nghê lúc trước bị Dư Sinh đánh cho một trận tơi bời, cũng có mặt trong đoàn người này. Ánh mắt bọn họ đầy hàn ý nhìn về phía Diệp Phục Thiên và Dư Sinh.
Hai tên này thế mà không chạy trốn, quả thực là muốn chết!
Diệp Phục Thiên nhìn thấy đối phương xông tới, ánh mắt nhìn về phía Mộc Vân Nghê, nói: "Lúc trước, không phải các ngươi kiêu ngạo lắm sao? Thì ra, cũng chỉ có vậy?"
Mộc Vân Nghê không thể phản bác, nhưng mặc kệ tên này nói thế nào, thù này vẫn phải báo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT