Dư Sinh tiếp tục đi về phía trước. Đồng bạn của Mộc Vân Nghê đứng bên cạnh tự động tách ra, trên mặt hiện rõ vẻ sợ hãi. Thấy tình trạng thê thảm của Mộc Vân Khinh, bọn họ biết có tiến lên ngăn cản cũng chỉ rước họa vào thân.
"Ngươi muốn làm gì?" Mộc Vân Nghê thấy Dư Sinh từng bước tiến về phía mình, liền có chút luống cuống. Nàng lập tức gọi ra Mệnh Hồn tương tự như của Mộc Vân Khinh, rồi lùi lại phía sau.
Dư Sinh bước lên một bước, bàn tay đã nắm lấy cánh tay Mộc Vân Nghê. Nàng thấy vậy, cũng không dám công kích ngược lại. Bởi vì nàng không dám. Dư Sinh tạo ra cho nàng một cảm giác áp bách quá mức mạnh mẽ, giống như một con dã thú cuồng bạo.
Sau một khắc, thân thể nàng bị Dư Sinh kéo về phía trước.
"Buông ra!" Mộc Vân Nghê hét lên.
Dư Sinh kéo nàng tới bên cạnh Mộc Vân Khinh đang nằm sóng soài, sau đó cánh tay hắn lại một lần nữa vung lên, nện nàng xuống đất, nằm ngay cạnh ca ca của mình.
"Cha ngươi không xứng dạy hắn." Dư Sinh lạnh băng nói, như hung hăng phun ra một ngụm ác khí. Hoa Phong Lưu để Diệp Phục Thiên chủ động bái sư, thế nhưng lại bị từ chối. Mộc Vân Nghê còn buông lời vũ nhục, trong lòng Dư Sinh giận đến mức nào không cần phải nói cũng biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play