"Xem ra đệ tử ngươi cũng cùng một giuộc với ngươi. Bất quá ngươi yên tâm, tầm mắt của đệ tử ta cao hơn ta nhiều." Đường Lam nói: "Vào đi."
Hoa Phong Lưu cười khổ, thầm nghĩ còn có một gia hỏa tầm mắt còn cao hơn nữa đây. . .
"Ngươi đừng hối hận." Hoa Phong Lưu thở dài, nói xong liếc nhìn Diệp Phục Thiên: "Tiểu tử ngươi thành thật một chút."
"Lão sư, con thật sự không phải như người nghĩ đâu!" Diệp Phục Thiên triệt để câm nín, lại đề phòng đệ tử như vậy sao?
Hoàn cảnh Cầm Viên tao nhã, có đình đài lầu các, trúc lâm, hòn non bộ, vô cùng u tĩnh, thoải mái.
Đoàn người đi vào trước một tòa lầu các, liền thấy một nữ tử chừng hai mươi tuổi đi tới. Nàng liếc nhìn Diệp Phục Thiên một cái rồi nói với Đường Lam: "Lão sư."
"Nhiếp Băng, đây là Hoa thúc của con, còn đây là đệ tử của hắn." Đường Lam giới thiệu: "Đây là đại đệ tử của ta, Nhiếp Băng. Tiểu đệ tử trẻ tuổi xinh đẹp kia đang tu hành tại Đông Hải Học Cung, đệ tử của ngươi muốn gây họa sợ là tạm thời không có cơ hội."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT