Ba người trở lại lưng Hắc Phong Điêu, đôi cánh của nó vỗ một cái, lại lần nữa bay lên trời. Gió táp vào người làm quần áo bay phần phật, ánh mắt Diệp Phục Thiên ngưng trọng nhìn tòa vương hầu phủ đệ kia dần mơ hồ. Đó là mục tiêu đầu tiên mà hắn sắp sửa chinh phục, bất luận là vì Giải Ngữ hay vì lão sư.
Hắc Phong Điêu lần nữa đáp xuống đất là bên ngoài một tòa phủ đệ khác. Mặc dù không khí thế, rộng lớn bằng vương hầu phủ đệ của Nam Đẩu thế gia, nhưng vừa nhìn cũng biết là hào môn thế gia.
Sau khi xuống đất, bên ngoài phủ đệ có thủ vệ, trên tấm biển trước cửa phủ khắc hai chữ: Mộc Phủ.
"Đi thôi." Hoa Phong Lưu khẽ nói. Diệp Phục Thiên cõng hắn, cất bước đi về hướng cửa phủ. Thủ vệ tiến lên nói: "Mấy vị có chuyện gì?"
"Làm phiền thông báo với Mộc Hồng chủ nhân nhà ngươi, nói cố nhân Hoa Phong Lưu tới thăm." Hoa Phong Lưu nói. Thủ vệ nhìn nhau, lập tức gật đầu, một người vội đi vào trong phủ.
Một lát sau, một thanh niên khoảng mười bảy tuổi đi ra. Nhìn thấy Diệp Phục Thiên đang cõng Hoa Phong Lưu, trong mắt hắn thoáng hiện vẻ khác lạ, rồi lập tức khẽ khom người nói: "Mộc Vân Khinh bái kiến tiền bối."
"Con của Mộc lão ca đã lớn thế này rồi." Hoa Phong Lưu mỉm cười: "Mộc lão ca có ở đây không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT