Đau!

Đầu ong ong nhức!

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Bị ai đó đập đến đầu sứt trán à?

Không phải! Vẫn có thể cảm thấy đau sao?

Trì Ngư bị cơn đau kích thích, chậm rãi tỉnh lại.

Mắt cứ như bị dán một lớp sáp, rồi từ từ trở nên rõ ràng hơn.

"Đây là đâu?”

Đến giờ, đầu Trì Ngư vẫn là một mớ hỗn độn.

Chiến hạm của nàng không phải đã nổ tung sao? Làm sao nàng còn sống được?

Vừa định cử động tay chân, đột nhiên có một khối thịt nhỏ từ trong ngực nàng lăn ra?

Trì Ngư:......

Đây là? Một đứa bé?

Trong ngực nàng đang ôm một đứa bé sao?

Đứa bé nằm trong bụi cỏ, hấp hối.

Hài tử chừng hai ba tuổi, từ bộ quần áo rách nát có thể thấy hài tử gầy trơ xương, xương sườn đều lộ rõ.

"Mẫu thân ——”

Hài tử thì thầm những tiếng bé tí không nghe rõ, cho dù đã hôn mê vẫn nắm chặt lấy bộ quần áo rách của Trì Ngư.

Giọng nói rất nhỏ, nhưng Trì Ngư vẫn nghe được lời hài tử thốt ra.

Trì Ngư như bị sét đánh ngang tai, đứa nhỏ này là con của nàng sao?

Nàng tự đánh giá toàn thân, quần áo rách rưới, kiểu dáng chưa từng thấy bao giờ.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Nàng giơ "móng vuốt”

của mình lên định kéo đứa bé kia lại gần xem sao, bỗng dưng bị cặp "móng vuốt”

trước mắt thu hút sự chú ý.

Đây là tay người sao? Chân gà thì có!

Một đôi tay thon dài, nhưng lại gầy guộc xấu xí không thể tả! Từng ngón tay da bọc xương, hơn nữa một bàn tay như bị thứ gì nghiền nát, năm ngón thì phế bốn.

A! Cơn đau nhói trên đầu lại một lần nữa kéo linh hồn đang lạc của Trì Ngư trở về.

Nàng đưa bàn tay còn cử động được lên sờ đầu, lần này sờ thì không sao, nhưng tay lại dính đầy máu!

Nàng, đường đường là chỉ huy quân sự liên hành tinh, khi nào lại bị người khác đánh ra cái dạng hùng hồn này?

Nhìn qua toàn thân vết thương, đây chắc chắn là bị người ta đánh!

"Dám đánh lão tử? Đừng để lão tử biết kẻ nào đã đánh ta, nếu không ta nhấn ngươi chết chìm trong bồn cầu nhà ngươi đó, đồ nhóc con!"

Mặc kệ! Trước hết xem chuyện gì đã xảy ra với đứa bé kia? Nàng chịu đựng cơn đau khắp người, kiểm tra đứa bé đã ngất.

"A Sắt! Có đó không? Xem đứa nhỏ này thế nào rồi?"

Trì Ngư chịu đựng cơn đau khắp người nằm trên thảm cỏ, bên cạnh là đứa bé hấp hối.

"Chủ nhân, tôi đây, đang quét hình!"

Nghe thấy giọng nói của hệ thống trong đầu, Trì Ngư cuối cùng cũng yên tâm.

Chỉ cần A Sắt vẫn còn là tốt rồi!

Nàng rõ ràng đã nổ tung cùng chiến hạm thành từng mảnh vụn, làm sao bây giờ lại vẫn còn sống?

Trì Ngư đánh giá xung quanh, phía sau bọn họ là một con dốc cao, vừa vặn che khuất thân ảnh của Trì Ngư.

Trên sườn núi truyền đến một tràng tiếng bước chân hỗn tạp, xen lẫn những tiếng thét chói tai đầy hoảng loạn.

Trì Ngư cố gắng nép mình ẩn mình hơn, chưa rõ tình hình thì cẩn thận vẫn hơn.

"Chủ nhân, quét hình hoàn tất! Đứa trẻ này là trẻ sơ sinh được thai nghén tự nhiên, bây giờ cơ thể bé đang suy yếu, mất nước nghiêm trọng, rất cần dinh dưỡng và nước."

A Sắt dụi dụi mắt mình, hoàn toàn không thể tin được kết quả mà hắn thấy.

Một hài tử nhân loại được thai nghén tự nhiên, điều này đúng là hiếm thấy mà!

Trong vũ trụ, việc một hài tử nhân loại được sinh ra tự nhiên là điều vô cùng hiếm có.

Rất nhiều đứa bé đều đã trải qua quá trình biến đổi gen, cùng rất nhiều gen động vật tổng hợp thành con non.

Bất kể là loại em bé nào, trong vũ trụ đều là bảo bối!

Còn trẻ sơ sinh được thai nghén tự nhiên lại càng khó có được!

Vậy mà đứa bé này lại bị đói đến nông nỗi này sao?

"Cái gì? Đứa bé này đói đến chóng mặt?"

Trì Ngư muốn chửi thề! Kẻ nào lại bỏ đói một đứa bé đến nông nỗi này chứ?

Còn là người nữa sao?

"A Sắt, vậy bây giờ phải làm sao đây? Cho nó ăn gì?"

Người liên hành tinh nuôi trẻ con thế nào? Nàng chưa từng nuôi trẻ con mà?

Chính nàng còn không biết tự chăm sóc mình, làm sao chăm sóc trẻ con đây?

Đứa bé này bị đói đến choáng váng rồi, cần phải cho bé ăn gì đây?

"Tôi, tôi, tôi cũng không biết cách nuôi trẻ con đâu!"

A Sắt khóc không ra nước mắt, hắn chỉ là một hệ thống quản gia, làm sao hắn biết cách nuôi trẻ con chứ!

"Ngươi hãy đưa tất cả những tư liệu về cách nuôi dưỡng con non cho ta!"

Cầu người không bằng cầu mình, nàng không tin với tài năng "nhìn qua là không quên được”

của mình lại không thể tìm ra cách nuôi dưỡng trẻ con!

Khụ khụ! Chắc là không để nó chết đói là được rồi đúng không?

"Đây, tìm đây!”

A Sắt hoảng hốt tập hợp tất cả các thông tin về cách nuôi trẻ con ở các hành tinh cổ xưa và giữa các hành tinh.

Đây không phải là đang lấy mạng già sao? Một đứa bé bất ngờ xuất hiện thế này mà cũng có thể xảy ra sao?

Tại giữa các hành tinh, trẻ sơ sinh đều được bảo vệ rất cẩn thận, làm gì có chuyện bỏ đói trẻ sơ sinh đến mức này chứ?

Dữ liệu được chuyển đổi thành phù hiệu văn tự, rồi chảy thẳng vào đầu Trì Ngư.

"Ta / th*!”

Quá nhiều tài liệu đổ vào đầu Trì Ngư, khiến nàng đau đầu muốn nổ tung.

Nhiều tài liệu như vậy sao không thể cô đọng lại rồi cho nàng đọc được?

Trì Ngư tức giận đến mức bật ra câu chửi thề tục tĩu!

"Thì ra nuôi con non là như vậy?"

"Có dịch dinh dưỡng không? Ta cho con non uống chút?"

Trì Ngư toàn thân đau nhức, mồ hôi lạnh chảy đầy mặt, rớt xuống đất theo cằm.

Cơ thể này của nàng cũng đau không chịu nổi, hay là trước tiên cứu đứa bé rồi nói sau!

A Sắt lắc đầu, "Trận chiến cuối cùng quá thảm liệt, dịch dinh dưỡng đã dùng hết rồi!"

"Không còn thứ gì khác sao?”

Nàng không thể trơ mắt nhìn đứa bé chết được.

"Còn vài lọ thuốc thể lực, hay là các người uống trước chút?"

A Sắt run rẩy lấy ra một ống thuốc.

Chỉ còn chừng ấy hàng tích trữ! Uống hết cái này thì chẳng còn gì cả!

"Đưa đây!"

Trong tay Trì Ngư có thêm một ống thuốc, nàng liền đút cho hài tử uống một chút.

Mặt tiểu hài tử trắng bệch, môi khô nứt đã nứt ra những vết nứt đỏ như máu.

Thể lực dược tề được nhỏ từng chút vào miệng đứa bé.

Bỗng nhiên toàn thân đứa bé bắt đầu run rẩy, Trì Ngư lập tức luống cuống tay chân.

"Chuyện gì xảy ra? A Sắt, quét hình chiều sâu!"

Trì Ngư kéo một mảnh vải từ trên người mình nhét vào miệng hài tử, ngăn ngừa bé cắn phải lưỡi của mình.

"Chủ nhân, con non này không chịu nổi lực lượng dược tề khổng lồ, trong cơ thể bé có bệnh tật, ở liên hành tinh được gọi là 'hội chứng tổng hợp Hill Murts'."

A Sắt sau khi quét hình xong cũng cảm thấy không thể tin nổi, một đứa bé nhỏ như vậy mà lại mắc phải căn bệnh này ư?

Căn bệnh này ở liên hành tinh, chỉ có những người sử dụng linh thuật quá độ, kinh mạch hỗn loạn mới có thể xuất hiện.

Căn bệnh này ở liên hành tinh đều là một nan đề không cách nào giải quyết, chỉ có thể khống chế.

"Cái gì?”

Trì Ngư không tin, nhìn lại kết quả quét hình một lần nữa.

"Vậy bây giờ phải làm sao đây?”

Đứa bé mắc căn bệnh này quả thực rất hiếm thấy.

"Chủ nhân, tôi quét hình xung quanh thì phát hiện nơi này đã không còn là hành tinh chúng ta đang ở, có lẽ sẽ có bước ngoặt nào đó cũng nên."

A Sắt không nhịn được an ủi nàng.

Trì Ngư im lặng trong giây lát, không phải ở giữa các hành tinh ư? Nói rồi "Trước tiên khống chế bệnh tình của bé ấy lại đã!"

Trong tay nàng có thêm một cây ống tiêm, bên trong là chất lỏng màu lam nhạt.

Cẩn thận tiêm thuốc vào cơ thể con non, thân thể nhỏ đang co giật từ từ giãn ra và trở nên yên tĩnh lại.

Trì Ngư bỗng cảm thấy một cơn choáng váng, cơn đau toàn thân khiến nàng mồ hôi lạnh đầm đìa.

"Chủ nhân! Người mau uống một ống thuốc thể lực đi, nếu không đứa bé chưa hồi phục thì người đã không xong rồi!"

A Sắt quét qua cơ thể Trì Ngư, yếu quá! Yếu đến nỗi hắn không đành lòng nhìn nữa!

Trì Ngư cũng cảm thấy cơ thể suy yếu vô lực, trong tay nàng có thêm một ống thuốc màu xanh lá.

Uống hết lúc này mới cảm thấy trên người có sức lực.

Vật lộn đã hơn nửa ngày, hài tử cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh.

Trì Ngư cũng đã mất hết sức lực toàn thân, tê liệt nằm trên mặt đất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play