Chuyến xe đến thành phố mất khoảng bốn tiếng đồng hồ. Vừa lên xe, Sở Yên đã không kìm được ngáp dài. Đầu cô choáng váng, mí mắt díp lại, cả người mệt rã rời.
La Minh thấy vậy, liền chạy đến siêu thị ven đường mua một chiếc gối tựa nhỏ màu hồng nhạt thêu hoa cúc trắng. Lên xe, anh đưa cho Sở Yên kê dưới đầu và gáy: “Chị dâu, chị cứ nghỉ ngơi ngủ một giấc đi. Đến nơi em sẽ gọi chị.”
“Ừm.” Sở Yên tối qua cũng thức trắng đêm, quả thật không chịu đựng nổi nữa, cô khẽ nói lời cảm ơn rồi nhắm mắt lại.
La Minh ngồi bên cạnh cười cười: “Chị dâu khách sáo quá. Chúng ta là người một nhà mà, vả lại nếu em không chăm sóc tốt cho chị, anh Hoắc ra ngoài nhất định sẽ ‘xử lý’ em đấy!”
Sở Yên nhắm mắt, nghe vậy khẽ cong khóe môi, đáp lại một câu: “Có chị bảo vệ cậu, anh ấy sẽ không dám đâu.”
“Có chị dâu ở đây thì em không sợ gì hết!” La Minh cười ha ha nói, “Nói vậy thì em càng phải chăm sóc thật tốt cho chị dâu, cái ‘chỗ dựa lớn nhất ’ này của em!”
Với vài câu nói khiến tâm trạng cả hai người đều thả lỏng, nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Xe rời khỏi thành Tây Xuyên, một mạch thẳng tiến về phía thành phố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT