Sở Yên không thể chấp nhận được. Cô vùi đầu trong gối ngủ say đến tám tiếng đồng hồ.

“Bụp” một tiếng, cô hất tung chăn, để lộ ra cái đầu.Với tóc tai bù xù, má ửng hồng nhàn nhạt, Sở Yên hai mắt đờ đẫn, nhìn chằm chằm cánh quạt trên trần nhà từ từ xoay tròn.

Xoay được ba phút.

Đôi mắt Sở Yên cụp xuống, lại một lần nữa đánh giá căn phòng này.

Ừm, mọi thứ trông đều rất xa lạ. Sở Yên thầm nghĩ, cô thật sự đã bị bán rồi. Mà tất cả những chuyện này, phải kể từ một tháng trước.

Ngày mười tám tháng trước, Sở Yên tận mắt chứng kiến cuộc hôn nhân thứ hai của mẹ mình.

Cha dượng là một thương nhân, bụng phệ, mắt nhỏ, tai to mặt lớn, trông giống một gã nông dân vừa thoát ly đồng ruộng, chẳng đáng tin cậy chút nào. Bọn họ ngồi đối diện với Sở Yên.

Làn gió hè từ ngoài cửa sổ thổi vào,mang theo hơi nóng oi ả.

Sở Yên nhìn mẹ mình, khuôn mặt thanh tú diễm lệ. Bà năm nay bốn mươi lăm tuổi, vì chồng ngoại tình, bỏ rơi ba mẹ con cô để cao chạy xa bay cùng tiểu tam,bà đã tức giận một thời gian dài, trông có vẻ tiều tụy.

Tuy nhiên, bà sinh ra đã đẹp. Hơn nữa, bà đã nhảy múa mười mấy năm, khí chất hơn người, vẫn còn phong vận. Nói một cách công bằng, bà chính là một đại mỹ nhân.

Nhưng bà lại nhìn trúng người đàn ông ngồi bên cạnh, tai to mặt lớn, mặt đầy mỡ, cử chỉ thô tục, tùy tiện khạc nhổ. Sở Yên cảm thấy lồng ngực dâng lên một trận ghê tởm.

“Yên Yên, mẹ và chú Chu đã đăng ký kết hôn rồi,ngày mai chúng ta sẽ cùng Sở Trình chuyển đến căn nhà trong nội thành.”

“Người đàn ông này quê ở thành phố Tây Xuyên, hắn rất có thiện cảm với con, mẹ đã đồng ý rồi.”

“Tiểu Yên, con đã không thể nhảy múa được nữa, gả cho ai mà chẳng được? Hắn thích con, tự nhiên cũng sẽ yêu thương trân trọng con, mẹ cũng có thể yên tâm.”

“Sở Yên,ngày mai con hãy đi đăng ký kết hôn với hắn đi.”

“...”

Bên tai ù đi, Sở Yên như rơi vào hầm băng, toàn thân lạnh cóng. Gia đình ba người bọn họ sắp bắt đầu một cuộc sống mới tốt đẹp, cần phải tống khứ cô đi càng nhanh càng tốt.

Sở Yên ngẩng mắt, bình tĩnh nhìn bức ảnh Liễu Sanh đặt trên bàn.

Trong ảnh, người đàn ông dáng người cường tráng, vẻ mặt nghiêm nghị, trông có vẻ dữ tợn. Da hắn đen sạm, bàn tay rất lớn, Sở Yên cảm thấy hắn nắm chặt tay lại có thể bóp chết mình.

“Mẹ làm vậy cũng là vì muốn tốt cho con thôi, người đàn ông đó mẹ đã tìm hiểu rồi, tên là Hoắc Vọng, năm nay vừa tròn ba mươi, mở một xưởng sửa xe,phẩm hạnh cũng coi như không có gì đáng chê trách.”

“Con gả cho hắn, hắn sẽ không bạc đãi con.”

“Sở Yên, mẹ đang nói chuyện,con có nghe không đấy?”

“...”

Sở Yên khẽ ngẩng đầu, một làn gió thổi vào mặt cô, nóng rát.

Cô nghe thấy rất rõ, nghe thấy Liễu Sanh lấy danh nghĩa tốt cho cô, bắt cô gả cho một người đàn ông mà cô không thích, không quen biết, lớn hơn cô tận tám tuổi, cũng nghe thấy Liễu Sanh và Chu Thông nửa đêm trong phòng bàn bạc, bán cô mười vạn tệ cho người đàn ông kia làm vợ.

Theo lời bọn họ nói, cô chính là một đồ bỏ đi, là một kẻ tàn phế chẳng làm được gì.

Khi làn gió cuốn vào một chiếc lá rụng.

Sở Yên lặng lẽ cầm lấy bức ảnh trên bàn, từ giờ trở đi cô sẽ cắt đứt mọi liên quan với Liễu Sanh.

***

Tháng đầu tiên sau khi Sở Yên gả cho Hoắc Vọng.

Sở Yên vẫn còn nhớ rất rõ, lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông này, cô đã hoảng sợ.

Hắn ta rất cao, trông có vẻ cao một mét chín,cô phải kiễng chân mới với tới ngực hắn.

Trời nóng bức, người đàn ông này lại cởi trần đến gặp cô.

Da hắn đen sạm, dáng người rất cường tráng, trông như một bức tường thành vững chãi, cánh tay còn to hơn cả eo cô.

Nhưng khuôn mặt hắn lại rất ưa nhìn, mắt một mí, gò má vừa phải,có thịt,đường nét khuôn mặt góc cạnh lạnh lùng, điển hình cho vẻ ngoài của một người đàn ông rắn rỏi, hắn toát ra một loại khí chất nam tính mạnh mẽ. Trông có vẻ hung dữ, nhưng lại rất đẹp trai.

Sở Yên trong lòng cũng dễ chịu đi không ít.

Đúng vậy, cô chính là một kẻ háo sắc chính hiệu,thích cái đẹp.

Khi hai người đăng ký kết hôn xong, cách một ngày liền tổ chức hôn lễ.

Khách sạn, tiệc rượu, khách khứa không thiếu một ai. Váy cưới nhẫn, kích cỡ đều vừa vặn với cô, ngay cả vòng cổ cũng là kiểu dáng mà cô thích.

Trong lòng cô có chút nghi hoặc, chưa nói đến việc liệu những thứ này có thể chuẩn bị xong chỉ trong một đêm hay không, mà ngay cả kích cỡ và sở thích của cô, Hoắc Vọng làm sao biết được?

Chẳng lẽ, Hoắc Vọng là một trong số những người từng theo đuổi cô?

Nhưng, cô đã soi xét kỹ lưỡng hắn từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới,từ trái sang phải, mà chẳng tí ấn tượng nào.

Sở Yên nghĩ đi nghĩ lại, đại khái có thể cho rằng là do Liễu Sanh đã nói cho Hoắc Vọng, dù sao cô học vũ đạo nhiều năm như vậy, Liễu Sanh kiểm soát nghiêm ngặt các chỉ số cơ thể của cô. Số đo ba vòng của cô, Liễu Sanh còn rõ hơn cả chính cô.

Không ngờ Liễu Sanh bán con gái còn kèm theo cả "dịch vụ hậu mãi" như vậy.

Vào ngày cưới, khách đến không nhiều, đều là những gã đàn ông cao lớn thô kệch, Sở Yên chẳng quen biết một ai.

Nhìn một đám đàn ông to con, nói chuyện ồn ào, thẳng thắn và nhiệt tình, Sở Yên chịu không nổi, liền trốn lên lầu.

bị chứng sợ giao tiếp xã hội.

Khi Hoắc Vọng đẩy cửa bước vào,trên người hắn mặc một bộ vest đen, đĩnh đạc, ổn trọng, toát lên vẻ phong độ, kết hợp với gương mặt ít cười và có vẻ hung dữ của hắn,lại có thêm vài phần cấm dục.

Hắn đứng ở cửa, đầu hắn gần chạm khung cửa: “Không xuống dưới, ở đây làm gì?”

Người này trông vô cùng hung dữ,ngay cả giọng nói nghe cũng không hề nhường nhịn.

Sở Yên nghiêng đầu không trả lời,cô không muốn xuống dưới.

“Tôi không cha không mẹ, dưới lầu đều là những anh em theo tôi mười mấy năm nay, cũng là người nhà của tôi, em nên xuống gặp họ một lần.” Giọng nói trầm ấm của người đàn ông đưa ra lý do.

Hoắc Vọng bước tới, trực tiếp cúi người bế Sở Yên lên, cơ thể cô đột nhiên rời khỏi mặt đất, hai tay Sở Yên theo phản xạ vòng lấy cổ Hoắc Vọng.

Ngửi được mùi hương nam tính trên người hắn, mơ hồ còn ẩn chứa cả mùi hoa lan thoang thoảng, pha chút vị mộc mạc.

Cũng không đến nỗi….khó ngửi.

Sở Yên đã bị hắn ôm ra khỏi cửa, cô phát hiện ra sức lực của hắn thật sự rất lớn, một tay hắn đỡ lấy mông cô, vẫn có thể ôm cô vững vàng. Giống hệt như ôm một đứa trẻ ba tuổi vậy.

Lúc đi đến bậc thang cuối cùng dẫn xuống đại sảnh, Hoắc Vọng dừng lại. Từ đây nhìn xuống, có thể nhìn thấy toàn bộ đại sảnh. Nhờ chiều cao vượt trội của Hoắc Vọng, hai người đứng ở đây cũng cực kỳ nổi bật.

Thoáng chốc, thu hút mọi ánh nhìn của mọi người trong sảnh.

Anh Hoắc, bảo sao tìm mãi không thấy anh, hóa ra là đi ôm vợ à, chị dâu xinh đẹp thật đấy, anh Hoắc,anh lời to rồi!”

“Nói nhiều làm gì, anh em chúng ta mau cạn một ly, chúc anh Hoắc và chị dâu sớm sinh quý tử!”

Trước bàn ngồi hai người đàn ông, Sở Yên biết bọn họ, Hoắc Vọng đã nói với cô, bọn họ là những anh em cùng hắn mở xưởng sửa xe, người bên trái diện mạo tuấn tú sạch sẽ hơn tên là Lương Thương, người ngồi bên phải nhuộm tóc vàng tên là La Minh.

Lương Thương tính tình trầm ổn bình tĩnh còn La Minh thì dễ xúc động, trọng tình trọng nghĩa.

Lúc này, La Minh có vẻ đã uống không ít rượu, vành mắt hắn ửng đỏ nhàn nhạt,rất phấn khởi.

“Thương, cậu cũng thể hiện một chút đi chứ, ngẩn người ra đấy làm gì!” La Minh huých nhẹ vào Lương Thương một cái.

Lương Thương cũng cười một tiếng, liền cũng rót một chén rượu, giơ lên: “Vậy tôi xin chúc anh Hoắc và chị dâu cầm sắt hòa minh, cử án tề mi.”

Tiệc rượu vẫn diễn ra vô cùng náo nhiệt, Hoắc Vọng nắm tay Sở Yên đi chào hỏi mọi người, bàn tay người đàn ông vừa dày vừa lớn, nắm chặt không buông.

Sở Yên cố gắng giằng co vài lần, nhưng không thể nào gỡ ra được.

Sở Yên có chút bực mình, cô ghét bỏ thái độ thô bạo của Hoắc Vọng, cũng ghét anh ở một vài chuyện không biết tiết chế, lại còn có ý đồ xấu xa.

Trên trần nhà phòng ngủ, ngay phía trên giường là một chiếc đèn cầu pha lê trắng to lớn, có thể dùng làm gương.

Lúc thân thể hai người giao hòa, hoàn toàn phản chiếu rõ mồn một trong đó, ánh đèn trắng sữa phủ lên một tầng mờ ảo, càng khiến người ta chú ý đến những chi tiết n/h/ạ/y c/ả/m.

Cô nằm ngửa bên dưới, tầm mắt chỉ toàn là chiếc đèn chùm khổng lồ ấy. Cô vừa tức vừa thẹn, quay đầu đi nhắm mắt không nhìn, Hoắc Vọng cũng không chịu buông tha, véo vào mặt cô muốn cô mở mắt nhìn hắn.

Sở Yên mắng hắn, vừa khóc vừa mắng hắn, cuối cùng cô khóc đến mức cạn cả sức lực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play