“À phải rồi.” La Minh thấy Sở Yên từ bên ngoài trở về, hỏi, “Chị dâu, chị đã đi thăm anh Hoắc chưa? Anh Hoắc không sao chứ?”
Sở Yên đi đến cạnh giường bệnh, đưa tay kéo ghế ngồi xuống: “Chị chưa có đi tìm Hoắc Vọng.”
Tiếp đó, Sở Yên cân nhắc kỹ lưỡng, nói cho La Minh những suy đoán và tình hình hiện tại của mình, rồi đưa ra bước tiếp theo cần làm: “Cho nên, bây giờ chúng ta chỉ có thể trước hết nộp tiền bảo lãnh Hoắc Vọng ra khỏi cục cảnh sát.”
“Còn về xưởng sửa xe và những chuyện khác, tạm thời cứ gác lại đã.”
La Minh nghe xong gật đầu tỏ vẻ tán đồng, xem như đã hiểu.
Tuy rằng lòng anh vẫn đau buồn, nhưng La Minh biết bây giờ không phải lúc để bản thân chìm đắm trong đau khổ.
Mất đi rồi thì chính là mất đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT