Nghe thấy ông lão đó nhắc đến Hoắc Vọng, sự bất an trong lòng Sở Yên lập tức được xác nhận, cô lạnh giọng chất vấn: "Hoắc Vọng đâu? Các người đã làm gì anh ấy ?"
Lương Thương không nói gì.
Hứa Đức Vượng với điệu cười d/â/m đ/ã/n/g tiến lên: "Hắn chắc là xong đời rồi, sau này cô sẽ là của tôi!"
Ông lão tiến lại gần, Sở Yên đề phòng lùi lại, xoay người nhanh chóng trốn vào phòng ngủ, "Rầm!". Đóng sập cửa lại, cô khóa trái cửa, động tác liền mạch và lưu loát.
Thấy người ở ngay dưới mí mắt mình lại để lọt mất, Hứa Đức Vượng tức giận đến hung hăng đá cửa.
"Đoàng —— đoàng —— đoàng ——" Tiếng đá cửa vang lên không ngớt, cánh cửa gỗ hồng sơn rung lên từng hồi.
Sở Yên nhìn chằm chằm cánh cửa trực tiếp sợ đến phát khóc, cô như một con cá mắc cạn, nghẹt thở nhìn kẻ đến biển bắt hải sản đang tiến lại gần mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT