Ở viện thêm một tuần, Hoắc Vọng liền xuất viện.Sở Yên vốn dĩ muốn anh ở lại thêm vài ngày, nhưng trong xưởng lại có chút chuyện.
“Yên tâm đi, anh không sao đâu, nếu em không tin thì tối nay tự mình thử xem!”
Sở Yên đánh anh: “Em mới không cần, đồ lưu manh!”
Hoắc Vọng ôm vợ vào lòng, đưa tay vuốt ve hai khối mềm mại thơm tho.
“A… Ưm.” Sở Yên bị anh làm cho khó chịu, “Hoắc Vọng, anh… Ưm.”
Người đàn ông căn bản không cho cô một chút cơ hội thở dốc nào, trực tiếp hôn lấy môi cô.Sở Yên chỉ có thể ngửa đầu đón nhận.Mãi hồi lâu, cho đến khi Sở Yên thở không ra hơi, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, Hoắc Vọng mới lưu luyến không rời buông cô ra.
“Chồng em sắp nghẹn chết rồi, ban phước cho anh được không?” Hoắc Vọng nâng khuôn mặt nhỏ của Sở Yên, cúi đầu, hôn lên chóp mũi cô, “Tối nay đợi anh nhé, được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play