“Giờ......giờ phải làm sao?”. Tình huống đột ngột xảy ra, Sở Yên cũng hơi luống cuống.
Nhất định là do cô nói chuyện với Hoắc Vọng, khiến anh mất tập trung không chú ý nên mới bị trẹo eo. Sở Yên tự trách: “Em xin lỗi Hoắc Vọng, anh có đau không?”
So với nỗi đau trên người, việc khiến vợ lo lắng không vui còn khiến Hoắc Vọng khó chịu hơn.
Chết tiệt, anh đúng là một thằng ngốc.
“Không liên quan gì đến em hết, em xin lỗi cái gì chứ.” Hoắc Vọng đau lòng muốn chết, “Anh đây không sao cả.”
Một tay chống trên mặt đất, Hoắc Vọng lật người, nhích ra ngoài.
Sở Yên kéo anh.Không thể không nói, Hoắc Vọng to con không phải chỉ để trưng bày, nặng quá.Sở Yên hai tay đều không ôm hết được cánh tay Hoắc Vọng, cơ bắp anh rắn chắc, cô dùng hết cả sức từ khi sinh ra đến giờ. Mãi mới kéo được Hoắc Vọng ra, Sở Yên mệt đến mức ngồi bệt xuống đất thở hổn hển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play