Lộc Tri Ngôn lay anh mấy cái, người trên giường ngủ quá say, chẳng có chút phản ứng nào.
Nghiêm Tiệp đứng ở cửa phòng cậu gõ cửa, gọi hồi lâu, giọng Lộc Tri Ngôn mới nói vọng ra từ phòng khách bên cạnh.
Người phụ nữ nhìn cậu mở cửa phòng: “Sao gọi mãi mới chịu ra mở cửa vậy? Còn nữa, con chạy sang phòng khách làm gì?”
“Yến Cung ở buổi tiệc uống chút rượu, con liền đưa anh ấy về đây. Đã muộn thế này
rồi sao ạ?”
Nghiêm Tiệp nghe thấy tên Yến Cung, thân người hơi nghiêng sang một bên, ánh mắt lướt qua vai Lộc Tri Ngôn nhìn vào phía sau cậu. Người trên giường được chăn trùm kín mít, không một kẽ hở.
Lộc Tri Ngôn quay đầu nhìn người trên giường chỉ lộ ra một phần, nghe người phụ nữ trước mặt nói: “Dây tạp dề không cẩn thận bị mẹ kéo tuột một bên, tìm mãi kim chỉ cũng không thấy, hộp kim chỉ có phải để ở phòng con không?”
Lộc Tri Ngôn: “Con hình như đã dùng rồi, con qua giúp mẹ tìm xem.”
Cậu nói xong đi ra khỏi phòng khách, thuận tay đóng cửa phòng lại, rồi trở về phòng mình lục tung.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT