“Mẹ, lần sau mẹ đừng lén lút đến đây không tiếng động như vậy, mẹ dọa em ấy sợ đấy.” Yến Cung nhìn Tưởng Ca, nửa bất đắc dĩ nửa trách móc nói.
Người phụ nữ vừa nghe lời này liền không vui: “Tên ranh con này sao con nói chuyện kiểu gì vậy? Ta là mẹ ruột của con, ta đến thăm con dâu tương lai của mình, có gì mà phải ngại mày chứ.”
Yến Cung cười: “Không có con, mẹ lấy đâu ra con dâu?”
“Chà, còn biết cãi lại? Chiếu theo lời con nói, không có ta thì lấy đâu ra con? Con đây là tính toán truy cứu nguồn gốc với ta sao?” Người phụ nữ khoanh tay trước ngực, vẻ mặt chê bai nhìn anh.
Yến Cung không còn lời nào để nói, nói đến phụ nữ tùy hứng thì chỉ có người trong nhà mới chiều.
Đứng một bên, Lộc Tri Ngôn nghe hai mẹ con lời qua tiếng lại, sớm đã kinh ngạc đến há hốc mồm. Người phụ nữ với cử chỉ tao nhã, đúng mực vừa nãy đâu mất rồi? Sự thay đổi này cũng quá lớn đi.
“Đồ ăn cũng đã ăn rồi, mẹ cứ về sớm đi.” Yến Cung nhìn về phía Lộc Tri Ngôn bên cạnh, vô cùng ân cần nói: “Trong tiệm hôm nay chỉ có mình Tiểu Ngôn bận rộn, em ấy không có thời gian tiếp đón mẹ đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT