Tô Nhất Xán thấy Sầm Thi nói mình bị cảnh tượng vừa rồi dọa sợ, thì có chút áy náy, nói: “Sớm biết vậy đã để em ở ngoài đợi cho xong, chị đã nói rồi mà, chị lớn lên ở đây, nên không cần phải hoảng trước những tình huống nhỏ nhặt này.”
Sau đó, cô hạ thấp giọng, nhìn Triệu Kỳ đang đi phía trước, rồi nói với Sầm Thi: “Khi mà chị lăn lộn ra đời, thì đám nhóc vừa rồi còn đang nghịch đất kìa.”
Sầm Thi lộ vẻ kinh ngạc, hơi nở nụ cười với cô: “Vậy công việc của chị hiện tại được tính là cải tà quy chính à?”
Có lẽ vì Tô Nhất Xán sợ làm ảnh hưởng xấu tới học sinh, bèn đặt ngón tay lên môi, sau đó hai người đã kết thúc chủ đề này.
……
Ra khỏi tòa nhà đang xây dở, Tôn Lão Tứ gọi Tô Nhất Xán đến quán bar của anh ta ngồi chơi. Dù sao thì Tô Nhất Xán cũng đã làm phiền anh ta dẫn theo bao nhiêu người đến đây như vậy, nên không tiện từ chối, bèn ngồi lên xe của Tôn Lão Tứ, để đưa Triệu Kỳ đang toàn thân tiều tụy về nhà trước.
Trước khi tạm biệt, Tô Nhất Xán còn dặn dò Triệu Kỳ một câu, bảo cậu ta ngày mai đến tìm cô ở sân bóng rổ trên phố.
Vốn dĩ Triệu Kỳ muốn tìm một cái cớ để trốn tránh, nhưng đột nhiên lại trông thấy Sầm Thi đứng phía sau Tô Nhất Xán đang xoay cổ tay vài cái, vì vậy lời nói ra đến miệng đành phải nuốt xuống, đồng thời ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi cậu ta rời đi, Tô Nhất Xán dẫn theo Sầm Thi lên xe của anh em Tôn Lão Tứ, trên xe còn không ngừng chém gió với anh: “Quán bar lát nữa chúng ta tới là nơi rất nổi tiếng ở Phượng Khê, đến đó đốt tiền đều là những người lăn lộn máu mặt. Lát nữa trông thấy Tôn Lão Tứ, em hãy gọi anh ta là anh Tôn, ngày xưa bọn chị đã cùng mặc quần hở đũng chạy chơi ngoài cổng, bây giờ người ta đã thành đại ca rồi, khi nãy em có thấy không? Chị mới nhắc đến tên anh ta thôi mà nhóm người kia đã cúi đầu khom lưng rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT