Triệu Kỳ uống một ngụm to Coca mát lạnh sảng khoái, rồi đi theo Sầm Thi quay lại, trông thấy Tô Nhất Xán đang ngồi ở rìa sân bóng rổ, Sầm Thi bước tới đưa chai nước khoáng mát trong tay cho cô. Tô Nhất Xán ngẩng đầu nhìn anh một cái, Sầm Thi cụp mắt nhướng mi hỏi cô: “Sao thế?”
Tô Nhất Xán chỉ cười mà không lên tiếng, cô ngửa đầu uống một hớp nước, Triệu Kỳ vội vàng chạy đến bên cạnh cô, dựa theo những gì vừa nãy đã bàn bạc, nói mình có thể tham gia đợt tập huấn, lát nữa sẽ đến tận cửa từng nhà để gọi các đội viên khác, đảm bảo việc này sẽ làm đâu ra đấy.
Tô Nhất Xán nheo mắt nhìn biểu hiện của Triệu Kỳ, cô cảm thấy vô cùng kỳ lạ, đi mua có chai nước mà như được đả thông mạch Nhâm, mạch Đốc vậy? Còn chẳng buồn   nhắc gì đến hai chữ làm thêm luôn rồi?
Cô không khỏi nhìn về phía Sầm Thi đang ở bên phải, Sầm Thi vừa uống nước vừa nhìn chằm chằm vào sân bóng rổ, anh dán chặt mắt về hướng một cậu thiếu niên mặc đồ đen. Đối phương có chiều cao tương đương với Triệu Kỳ, cắt đầu đinh, trên tai trái là chiếc khuyên tai cũng màu đen, ngoại hình trông có vẻ dữ tợn.
Thấy Triệu Kỳ đứng phía trước chắn mất tầm nhìn, anh đẩy cậu ta một cái rồi hỏi: “Người mặc áo đen kia, cậu thấy cậu ta chơi thế nào?”
Triệu Kỳ ngoái đầu nhìn một lúc và nói: “Anh nói Ân Tá sao? Em không tiện đánh giá.”
Tô Nhất Xán đột nhiên tiếp lời: “Em ấy là Ân Tá à?”
Sầm Thi nghiêng đầu: “Chị cũng biết cậu ta sao?”
Tô Nhất Xán đáp: “Biết, sao lại không biết được chứ, chị dạy lớp em ấy, nhưng điểm danh cả học kì, chẳng khi nào thấy mặt, như vậy còn không ấn tượng mạnh được hả?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play